“Tiểu Tĩnh, không nên suy nghĩ bậy bạ. Chỉ có người xấu mới chết, muội lương thiện, đáng yêu như vậy nhất định sẽ sống lâu trăm tuổi.”
“Thật sao?” Đoan Mộc Tĩnh không tự tin hỏi lại.
“Đương nhiên! Chúng ta đều là những người lương thiện, đều sẽ sống lâu, có khi lại giống lão lão tổ tông, sống trên vạn năm!”
Dưới sự cuốn hút từ lòng tự tin của Tiểu Mặc, tâm tình Đoan Mộc Tĩnh dần dần tốt trở lại, hai đứa trẻ con và một thú sủng tiếp tục câu chuyện tương lai của mình.
Phòng luyện đan.
Vân Khê ngày đêm nghiên cứu độc tính rốt cuộc cũng có phát hiện mới.
“Nếu ta đoán không sai, loại độc này được chế ra từ một loại độc khác, phối chế giải dược của một loại độc này cũng không khó, nhưng nếu như loại độc ban đầu của nó xuất hiện, vậy thì rắc rối rồi.”
Long Thiên Tuyệt và Đoan Mộc Hùng đứng hai bên trái phải, khó hiểu nhìn về phía nàng.
“Loại độc ban đầu có tên là Mê băng vụ, tên nghe thì không có gì nhưng độc tính lại rất ác liệt. Theo hiểu biết của ta, loại độc dược này đứng hàng thứ nhất về độc tính trong tất cả các loại độc dược, độc tính của nó còn mạnh mẽ, kinh khủng hơn so với Đoạn trường thảo, Hạc đỉnh hồng. Người nào mà tiếp xúc với loại độc này sẽ không chết ngay lập tức nhưng lại nửa sống nửa chết… Chuyện thống khổ nhất của đời người chính là muốn chết mà không chết được.” Vân Khê suy tư, không biết nghĩ đến cái gì, thần sắc từ từ khác thường.
“Chẳng lẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1260427/quyen-6-chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.