Chương trước
Chương sau
Edit: Như Xuân
Beta: Tiểu Mộng
Tham dự buổi tiệc trước nhất, Ngọc Thụ Lâm Phong bốn người ăn mặc chỉnh tề, một thân trang phục mới tinh, khắp người vui sướng. Hôm nay bọn họ ở đây, nhiệm vụ chủ yếu chính là trợ trận cho hai vị tân lang, cụ thể phải làm những gì, bọn họ cũng không biết, dù sao chính là tham gia náo nhiệt mà thôi.
Bốn người giả dạng chỉnh tề, trên mặt nở rộ nụ cười sáng lạn, tinh thần sáng láng, giống như hôm nay bọn họ chính là chú rể vậy.
“ Đại ca, huynh giúp đệ xem một chút, đệ mặc xiêm y này như thế nào a?” Đinh Phong hăng hái bừng bừng hỏi. Khó có được quần áo mới mặc, hắn không khỏi hưng phấn.
Đinh Ngọc nhàn nhạt quét mắt nhìn hắn một cái nói: “ Đồ đần! Đệ nhìn đại ca như thế nào, chẳng phải sẽ biết bộ dạng của chính mình sao?”
Thật đúng a, bọn họ là tứ bào thai, lớn lên giống nhau như đúc, nhìn thấy ba người kia, chẳng khác nào là thấy được chính mình, không có gì khác biệt.
Đinh Phong tầm mắt ở trên người ba vị huynh trưởng nhất nhất quét qua, không hài lòng cho lắm bĩu môi nói: “ Thật nhục nhã! Các huynh mặc khẳng định không đẹp bằng ta!”
Ba vị huynh trưởng nhất tề liếc mắt nhìn hắn một cái, lười phản ứng cái độ tự kỷ thái quá của hắn.
“ Đại ca, nhị ca, các huynh mau nhìn, các vị cô nương Phượng gia đã tới!”
Ánh mắt Đinh Lâm long lanh phát sáng, liếc mắt liền thấy được cách đó không xa đi tới, chính là mấy vị nữ nhi Phượng gia.
Đinh Ngọc cùng Đinh Thụ hai người vội vàng hướng về phía hắn chỉ nhìn sang, quả nhiên thấy được ba vị tử y cô nương xinh đẹp, duy nhất chỉ có Tứ muội của các nàng Phượng Mạt Hồng không có ở trong đó.
Quái lạ, Tứ muội các nàng làm sao lại không đi cùng một nhóm với các nàng a?
Chẳng lẽ, hôm nay nàng cũng có nhiệm vụ rèn luyện?
Huynh đệ ba người thảo luận, liếc trộm nhìn về Tứ đệ bọn họ, Đinh Phong tiếp thu ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm của ba vị huynh trưởng, hắn khinh thường trợn mắt nhìn trở lại: “ Nhìn cái gì vậy? Đâu có chuyện gì liên quan đến đệ?”
“ Làm sao không liên quan đến đệ chứ? Phượng cô nương người ta dụng tâm làm gầy thân thể như vậy, đều là vì đệ, đệ thậm chí ngay cả một câu quan tâm cũng không có, thật là không có tim không có phổi mà!” Đinh Thụ cố ý nói chuyện lớn tiếng, tận lực làm cho thanh âm của chính mình, có thể truyền vào trong tai của ba tử y cô nương xinh đẹp.
“ Đúng vậy, chúng ta thế nào lại nói đệ đệ – ngươi không tim không phổi như vậy chứ? Quá ném mặt mũi của chúng ta rồi!” Đinh Lâm giống như trước cho hắn một ánh mắt khinh bỉ. Đinh Ngọc thì bày ra một bộ mặt thâm trầm, mặc dù im lặng không lên tiếng, song ánh mắt kia, đủ để nói rõ hết thảy.
Đinh Phong nhìn ba vị huynh trưởng, âm thầm nôn ra, hắn còn giải thích được sao, mình tại sao lại có ba ca ca trọng sắc khinh đệ như vậy chứ? Mọi người chỉ muốn hạnh phúc của mình, hoàn toàn không đem chung thân hạnh phúc của hắn làm trọng a.
Ba tỷ muội bọn họ mỉm cười hướng về phía bọn hắn đi tới, phất tay chào hỏi.
“ Đinh đại ca, các huynh làm sao lại tới sớm như vậy a? Hôn lễ không phải là còn nửa canh giờ nữa mới bắt đầu hay sao?” Nói chuyện chính là Phượng Mạt Sa, trong giọng nói nửa cởi mở nửa kín đáo thanh tú xinh đẹp, có ý nhị khác.
“ Sớm một chút, có thể giúp đỡ chiêu đãi các khách nhân……” Đinh Ngọc vừa nói, sáu người rất nhanh liền gia nhập vào chung cùng một đề tài, ba nam ba nữ, đều có hảo cảm lẫn nhau, hàn huyên thật vui vẻ, hòa thuận.
Đinh Phong đứng ở một bên, bị sáu người đó bài xích ra ngoài, một câu nói cũng không nhúng vào được.
Hắn không nhịn được ủy khuất nói thầm, ba ca ca đúng là không có tim không có phổi, một chút cũng không quan tâm cảm thụ của hắn. Rảnh rỗi tới nhàm chán, hắn quay đầu nhìn về nơi khác, trong lòng suy nghĩ, đúng vậy a, vị Phượng Mạt Hồng cô nương đâu rồi, nàng đi nơi nào? Nàng sẽ không phải là thật còn đang tiếp nhận huấn luyện ma quỷ gì đó đi?
Mấy ngày nay, hắn thường xuyên thấy Phượng cô nương, khoác một kiện áo giáp thật dầy, hai cánh tay hai chân, còn có bên hông, đều bị khối chì trói lại thật dầy, mang nặng như thế, còn phải kiên trì mỗi ngày chạy cự li dài để rèn luyện. Hắn nhìn có chút không đành lòng, nếu đổi lại là hắn, hắn sợ là một ngày liền kiên trì không được rồi?
Chẳng lẽ, nàng thật sự là vì mình, mới khổ cực kiên trì như vậy sao?
Hắn không khỏi bắt đầu thấy phiền não.
Cách chỗ bọn họ đứng không xa, tứ đại hộ pháp đang tụ tập cùng một chỗ, ở hiện trường duy trì trật tự.
“ Băng hộ pháp, Dung Thiểu đâu? Làm sao mới vừa đến Long gia, đã không nhìn thấy hắn rồi?” Vân hộ pháp hỏi.
Băng hộ pháp gương mặt lạnh lẽo, nói: “ Có thiên tài mới biết, ta cho tới bây giờ không hỏi hành tung của hắn.”
“ Băng muội muội, đây chính là ngươi không phải rồi, Dung Thiểu đi theo ngươi lâu như vậy, ngươi thế nhưng vẫn vẻ mặt lạnh băng đối với người ta, cẩn thận có một ngày hắn nhàm chán, đi tìm cô nương khác, vậy ngươi làm sao bây giờ?” Viêm hộ pháp xinh đẹp phe phẩy Ngân phiến nói.
Băng hộ pháp lạnh lùng liếc hắn một cái: “ Hắn yêu ai, tìm người nào? Ta mới lười quản hắn khỉ gió!” Ngoài miệng thì nói như thế, nhưng một đôi mắt đã bán đứng nàng, bắt đầu ở bốn phía hội trường tìm kiếm.
Ba vị hộ pháp còn lại ngầm hiểu lẫn nhau, biết Băng muội muội da mặt mỏng, bọn họ cũng là không đâm xuyên tâm sự của nàng, riêng mình phân tán ra, bận rộn chuyện của mình.
Dung Thiếu Hoa từ khi rời đi Vạn Hoàng học viện, sau khi đi tới Long gia, liền khẩn cấp đi tìm biểu muội của mình. Không có biện pháp a, tới Long gia uống rượu mừng, bao nhiêu cũng phải đưa ra chút tiền lễ, tình hình kinh tế gần đây của hắn rất căng thẳng, hắn đã không còn bạc. Nếu đổi lại là người khác chủ trì, không đưa tiền lễ còn chưa tính, hết lần này tới lần khác chủ sự hiện tại của Long gia là Hiên Viên lão gia tử, ai không có tiền lễ, chỗ ngồi ngay cả bóng lưng của cô dâu chú rễ đều nhìn không thấy, đây cũng quá mất mặt mũi đi. Không có biện pháp nào, nghĩ tới nghĩ lui, hắn hay là quyết định tìm đến mượn biểu muội.
Từ khi đến Long gia mới biết được, thì ra là biểu muội đã lâm vào hôn mê, ba ngày ba đêm cũng không có tỉnh lại. Hắn ý tứ được lúc này không nên hướng biểu muội mượn bạc, cho nên đành thôi. Đúng lúc mới vừa rồi, nghe người ta nói biểu muội rốt cuộc cũng tỉnh lại. Hắn lập tức rời đi hội trường, trước đi tìm biểu muội.
Bên trong gian phòng truyền đến ào ào tiếng nước chảy, có sương mù màu trắng từ khe hở cửa sổ tràn ra, còn có thanh âm nói chuyện mơ hồ truyền ra, hắn vừa nghe cũng biết đó là thanh âm của biểu muội cùng biểu muội phu.
Trong phòng thanh âm nói chuyện, hơn nữa còn có tiếng nước chảy, thật sự làm cho người ta suy nghĩ viển vông a. Này đang ban ngày, mà biểu muội cùng biểu muội phu thật là hăng hái, lại hứng thú tắm uyên ương……. Biểu muội không phải là mới vừa tỉnh lại hay sao? Long Thiên Tuyệt này cũng không tránh khỏi chưa thỏa mãn dục vọng đi? Cái này không kịp đợi, muốn cùng tắm uyên ương rồi?
Lúc này quấy rầy bọn họ, mặc dù có chút không thích hợp, nhưng là không có biện pháp, ai bảo kinh tế của hắn hiện giờ rất túng thiếu, cần dùng bạc gấp đây? Nói không chừng lúc này hỏi hai vợ chồng bọn họ vay tiền, bọn họ vì có thể sớm một chút đuổi hắn đi khỏi, ngược lại cấp bạc cho hắn sẽ thống khoái hơn nhiều hay sao?
Hắn hèn mọn nghĩ, tiến lên gõ cửa.
“ Biểu muội, là ta.”
Vân Khê đang ngâm mình trong bồn tắm, cùng người đứng ở phía ngoài bồn, Long Thiên Tuyệt vì nàng chà lau thân thể lặng lẽ nói chuyện.
Hai vợ chồng bọn họ khó có được thời điểm nhàn nhã mà thân mật như lần này, trong lúc đang đang hưởng thụ, lại không nghĩ đến lúc này có người không cảm nhận được như vậy, đến đây quấy rầy.
“ Có chuyện gì sao?” Vân Khê giọng nói không thân thiện chút nào.
Dung Thiếu Hoa thế nhưng vẫn hồn nhiên không thèm để ý, cười hắc hắc nói: “ Cũng không có chuyện gì, chính là gần đây kinh tế của ta có chút eo hẹp, cái kia………cái kia…… Có thể hay không…… ha ha!”
Hắn hiếm khi cũng có thời điểm ngượng ngùng a?
“ Biểu ca, huynh cũng quá là tồi tệ đi? Rời đi Dung gia, huynh liền trở thành một người không có đồng nào rồi, nếu như để cho lão gia tử Dung gia biết tình cảnh bây giờ của huynh, không đem huynh kéo trở về không được a!”
“ Muội cũng đừng nói ta khó nghe như vậy! Ta mượn bạc không nhiều lắm, một triệu lượng được rồi! Ta tính toán đi ra ngoài làm ăn chút ít, dưỡng gia hồ khẩu.”
Người như hắn, cũng muốn ra ngoài làm ăn nhỏ?
Vân Khê thà rằng tin tưởng heo đực sinh con, cũng không tin tưởng hắn sẽ làm ăn nhỏ ở bên ngoài được, căn bản là nói lung tung thôi!
“ Biểu ca, ban ngày, huynh không có uống rượu say đi?”
“ Ta hoàn toàn từ đầu tới cuối đều không có uống rượu! Muội đừng có không tin lời ta nói…, ta nói đều là thật. Ta đã nghĩ kỹ càng, ta chuẩn bị mở một võ quán, đặc biệt là nhận những hài tử từ năm đến mười tuổi tập võ. Lúc tâm tình của ta tốt, thì dạy cho bọn nhỏ một chút võ công, thời điểm tâm tình của ta không tốt, thì để cho bọn nó coi giữ võ quán, ung dung tự tại?”
Vân Khê trợn mắt một cái, cũng biết hắn không có chủ ý hay ho gì. Nói cho cùng, hắn chính là thích an nhàn, muốn có cuộc sống tự do tự tại.
“ Băng hộ pháp đâu? Nàng mỗi tháng đều nhận được tiền lương không tệ a, hẳn là nuôi dưỡng huynh rất tốt a.”
Ngoài cửa yên lặng trong chốc lát, Dung Thiếu Hoa đều cao thanh âm nói: “ Biểu muội, muội liền nói thống khoái luôn đi, rốt cuộc là cho mượn hay là không cho mượn?”
Tính tình bắt đầu nổi nóng rồi?
Vân Khê hé miệng cười trộm, hướng Long Thiên Tuyệt vứt một cái mị nhãn.
Rất nhanh, cửa phòng mở ra một đạo khe hở, từ trong khe đó bay vút ra ngoài một tờ ngân phiếu.
Dung Thiếu Hoa trong lòng vui mừng, vội vàng nhận ngân phiếu, cũng không thèm nhìn tới nó, trực tiếp nhét vào trong túi quần.
“ Biểu muội, đa tạ muội, ta đây đi trước một bước, không quấy rầy vợ chồng các ngươi tiếp tục cùng tắm uyên ương.”
Đợi tiếng bước chân đi xa, Vân Khê mím môi, cười nói: “ Chờ đến khi hắn phát hiện, hắn cầm không phải là tờ ngân phiếu một triệu lượng, chàng đoán thử xem vẻ mặt của hắn ra sao?”
Long Thiên Tuyệt hơi hơi câu môi, bắt đầu có chút đồng tình với Dung Thiếu Hoa.
Dung Thiểu nào biết đâu rằng, trong lòng chính mình căn bản không phải là ngân phiếu một triệu lượng, hắn còn vui mừng vui vẻ cười to nhỏ, đi bộ ở trong sân. Dù sao ngân phiếu cũng đã tới tay, không lo đến lúc tiệc cưới bắt đầu, không có chỗ ngồi.
Đi qua một ngọn chồi nghỉ mát, trùng hợp thấy được Tiểu Mặc, Tiểu Ban cùng Mộ Dung Cát Cát ba cái hài tử đang ở chỗ này chơi đùa, hắn liếc nhìn đứa cháu nhỏ, đột nhiên ở trong đầu sinh ra một cái ý niệm, cháu nhỏ của hắn thế nhưng chân chính là thần tài a, trên người không biết giấu bao nhiêu là bảo bối. Nếu như có thể trên người của nó tìm được chút ít bạc, nói không chừng chỗ ngồi của hắn có thể liên tục chuyển lên trước vài bàn đây!
Từ trước đến giờ, quan hệ đến một người tài lực cùng địa vị giang hồ như vậy, hắn mặc dù không có mưu cầu tư lợi giống như tên kia, nhưng là không đến nổi tình cảnh quá khó nhìn đi?
Nghĩ tới, hắn cất bước đi tới: “ Tiểu Mặc, đã lâu không gặp, có nghĩ đến cậu không?”
Tiểu Mặc nhìn thấy hắn, hướng hắn cười ngọt ngào: “ Biểu cữu cậu.”
Dung Thiếu Hoa mỉm cười, tầm mắt hướng về chiếc nhẫn trữ vật trong tay Tiểu Mặc di chuyển: “Nghe cha mẹ con nói, trong khoảng thời gian gần đây, các con gặp được rất nhiều chuyện thú vị. Nhất là con, cha mẹ con nói con chiếm được không ít bảo bối hiếm thấy, đem bảo bối của con hết thảy đi ra ngoài, để cho biểu cữu cậu nhìn một cái a.”
Tiểu Mặc đôi mắt nhỏ chợt lóe rồi biến mất, hồ nghi nhìn về phía hắn, làm sao cảm thấy nụ cười của biểu cữu cậu có chút hèn mọn a.
“ Tiểu Mặc ca ca, có bảo bối gì, đệ cũng muốn nhìn một chút!” Mộ Dung Cát Cát cực kỳ phối hợp, nghe nói có bảo bối, liền vui vẻ kêu lên.
Đang lúc Dung Thiếu Hoa cùng Mộ Dung Cát Cát hai người một lớn một nhỏ tha thiết nhìn chằm chằm, Tiểu Mặc đành phải gở chiếc nhẫn trữ vật trong tay xuống, móc ra một chút bảo bối trong đó, mở ra bầy ở trên bàn đá, cùng mấy người kia xem xét.
“ Nha, nhiều bảo bối như vậy!” Tiểu Mộ Dung hai mắt phát ra ánh sáng, rất là vui mừng.
Tiểu Mặc hai mắt nhìn chằm chằm hai tay của Tiểu Mộ Dung, sợ hắn thừa dịp mình không chú ý, đem bảo bối của mình đoạt đi.
Dung Thiếu Hoa hai mắt cũng phát ra ánh sáng, ngưng mắt nhìn một bàn bảo vật, nghĩ tới làm như thế nào mới có thể từ trong tay đứa cháu nhỏ của mình đem những bảo vật này lừa gạt đi. Hắn ở trong đống bảo vật đó lấy ra một chuỗi dây chuyền hạt châu hoàn hảo, nói: “ Tiểu Mặc, chuỗi hạt châu này từ đâu con có, làm sao chế tạo lại thô ráp như thế, nếu như phẩm chất này mà đem đi bán trên thị trường, đều bán không được mấy lượng bạc. Con có phải hay không là bị lừa rồi?” Hạt châu trong tay hắn ở dưới ánh mặt trời chiết xạ, phát tán ra ánh sáng ngọc quang, phảng phất ở trong mắt người xem.
“ Không biết a, chuỗi hạt này rất đẹp, Tiểu Mặc ca ca nếu như không cần như lời nói…, vậy thì cho đệ tốt lắm.” Mộ Dung Cát Cát tích cực yêu cầu nói.
Dụng Thiếu Hoa nhẹ nhàng liếc nó một cái, đây là đồ hắn nhìn trúng, làm sao có thể cho nó được chứ?
“ Các con vẫn còn nhỏ, nhìn qua chẳng qua là vẻ hòa nhoáng ở bên ngoài. Thật ra thì chuỗi hạt này một chút cũng không đáng giá tiền. Con nhìn nhìn xem, đem thứ này cũng những hạt châu khác đặt cùng nhau so sánh thử. Nó mỗi viên châu lại quá nhỏ, chế tác lại thô ráp, căn bản không có cách nào đánh đồng cùng với những hạt châu khác, các con không nên bị biểu tượng bên ngoài của nó mê hoặc. Biểu cữu cậu là người từng trải, đối với mấy cái bảo vật này có ngiên cứu qua, ta thực có trách nhiệm nói cho các con biết, trong số những bảo vật ở chỗ này, chuỗi hạt này là cái không đáng giá tiền nhất. Như vậy đi, biểu cữu cậu cũng không lấy không bảo vật của con, hay ta đưa ra một trăm lượng bạc mua hạt châu của con, như vậy con lại kiếm được tiền, lại không lỗ vốn, như thế nào?”
Tiểu Mặc liếc mắt nhìn hắn, loại chuyện ma quỷ này ai tin được? Bé thu thập hạt châu cũng không phải là một ngày hay hai ngày, hạt châu tốt hay xấu chẳng lẽ bé không phân biệt rõ ràng được? Trong tay của hắn chuỗi hạt châu kia rõ ràng chính là thượng đẳng nhất!
“ Biểu cữu cậu, người gần đây có phải rất là thiếu bạc hay không? Nếu như thiếu bạc thì cứ việc nói thẳng, đừng chuyển sang tìm tòi gièm pha hạt châu của con.” Tiểu Mặc đem hạt châu từ trong tay của hắn thu trở về.
Dọn dẹp dọn dẹp, đưa tất cả bảo bối đều toàn bộ thu trở về, dù sao cũng là của bé, bé không còn người khác tới đánh giá bảo vật của bé, tốt hay xấu, bé cũng không quan trọng.
Dung Thiếu Hoa đổ mồ hôi lạnh, cười khan nhìn bé, cháu nhỏ của hắn cũng không tránh khỏi quá mức tinh minh (thông minh lanh lợi) rồi, liếc thấy được ý đồ của hắn.
Hắn híp híp mắt cười nói: “ Tiểu Mặc chính là Tiểu Mặc, rất là thông minh! Biểu cữu cậu cái kia có chút ít tư tâm cũng bị con nhìn thấy được, nếu như vậy, vậy con liền có thể cấp cho biểu cữu cậu một chút bạc đi, không cần nhiều, mười triệu lượng bạc thì tốt rồi.”
Hắn thật đúng là nói ra miệng được a, cư nhiên lại cùng một hài tử mượn mười triệu lượng bạc?
Mộ Dung Cát Cát cùng Tiểu Ban hai đứa trẻ vừa nghe đến số lượng bạc, nhất tề trợn mắt há hốc mồm. Hai đứa một đứa được sinh ra ở đại gia tộc, một đứa lại đến từ chùa chiền, tuy nhiên cũng không có tiếp xúc qua nhiều bạc như vậy, nghe số lượng như thế đều lâm vào u mê.
Tiểu Mặc thế nhưng mặt không đổi sắc, đối với bé mà nói, mười triệu lượng bạc không tính là gì cả, nhưng vấn đề là muốn từ trong túi của bé móc ra mười triệu lượng bạc, vậy chính là đại sự a. Ai cũng đừng nghĩ lấy được bạc từ trong túi của bé, đây là vấn đề nguyên tắc. Kế thừa bản tính keo kiệt của cha mẹ bé, Tiểu Mặc đối với bạc cùng bảo bối của mình, cho tới bây giờ đều chỉ vào không ra.
“ Biểu cữu cậu, người ban ngày uống rượu say đi?” Đúng là cùng câu hỏi của mẫu thân bé không có gì khác biệt.
Dung Thiếu Hoa ánh mắt đảo lộn, cười cười nói: “ Tiểu Mặc, nếu như con cảm thấy mười triệu lượng bạc rất nhiều, có thể trả giá, năm triệu như thế nào?”
Tiểu Mặc quyết đoán lắc đầu.
“ Vậy ba triệu lượng a? Ta chính là cậu của con nha.” Dung Thiếu Hoa muốn mượn quan hệ thân thích, cùng bé lôi kéo làm quen.
Tiểu Mặc cũng rất không nể mặt: “ Là biểu.”
“ Biểu, đó cũng là cậu.” Dung Thiếu Hoa kiên trì nói.
“ Cậu, chúng ta còn muốn đi chỗ khác chơi, sẽ không giúp người. Người hãy tìm người khác mượn bạc đi, cũng tiểu hài tử mượn bạc, người không cảm thấy mất mặt hay sao?” Nói xong, tiểu tử một tay kéo theo một tiểu đồng bạn, lạnh lùng đi ra.
Dung Thiếu Hoa đem mồ hôi lau đi, cư nhiên bị một tiểu hài tử nhìn khinh bỉ, thôi đi, dù sao hắn có một triệu lượng bạc, vậy là đủ rồi. Trong miệng hắn vừa nói thầm, vừa lấy ra tờ ngân phiếu Long Thiên Tuyệt đưa cho hắn.
Một trăm lượng?!
Hắn kinh hô, đùa cái gì vậy, chỉ có một trăm lượng?
Biểu muội, ngươi cũng quá tuyệt tình đi? Lại như vậy đùa bỡn ta? Một trăm lượng, tống cổ tên khuất cái sao!
Hắn nhảy bước, xông về phía trước đi tìm biểu muội tính sổ, đi được nửa đường hắn đột nhiên dừng bước, cẩn thận nghĩ lại, dựa theo tâm tình của biểu muội cùng biểu muội phu, bọn họ nếu như cho hắn một trăm lượng, vậy thì tuyệt đối không thể có thêm một triệu lượng. Theo chân bọn họ tranh cãi, nói không chừng đến lúc đó đem một trăm lượng cũng thu trở về, đây chẳng phải là mất trắng hết cả cái gì đều không có sao?
Thật buồn bực a, hắn không thể làm gì khác hơn là nhận thức khó khăn này. Ai bảo hắn có việc cầu người chi?
Dung Thiếu Hoa cầm lấy tờ ngân phiếu một trăm lượng trong tay, tâm tình rối rắm nói không nên lời. Không được, hắn không thể đi xuống như vậy được, hắn nhất định phải tự lập môn hộ, phải đạt thành tựu sự nghiệp một phen.
Hiện trường tiệc cười, những người đến từ Ngạo Thiên đại lục cùng hai vợ chồng Vân Khê có chút thân cận đều rối rít đến hiện trường, bọn họ trong đó có Mộ lão, Lam Mộ Hiên, còn có tôn tử cùng cháu gái của Mộ lão, còn có mọi người Dạ Hàn Tinh đến từ Dạ gia, mọi người đoàn tụ một đường, tâm tình của bọn họ lúc ở Ngạo Thiên đại lục toàn bộ, chuyện phát sinh hai năm qua, rối rít cảm thán, thế sự biến đội không do người.
“ Mộ lão, nghe nói các ngươi đang ở Đan học viện của học viện Vạn Hoàng, hiện tại rất là hùng hổ đi, ở Thập đại học viện là số một số hai, danh tiếng có thể còn hơn cả Đan học viện của học viện Thiên Long, thật là đáng mừng a!” Dạ Cô Phong sảng lãng cười lớn cùng Mộ lão hàn thuyên.
Cũng là đến từ một cái địa phương, hai người lúc đó tự nhiên thân càng thêm thân.
“ Nơi nào, nơi nào, đây đều là công lao của Vân nương tử, nếu không phải nàng ở Đại hội luyện đan của Đan Minh vơ vét rất nhiều nhân tài, Đan học viện nơi nào phát triển nhanh chóng như thế.”
Mộ lão vừa nói từ trong ngực tiện tạy móc ra một ít bình đan dược, nói: “ Đến, đây là một chút ít lễ vật, Dạ gia chủ nếu không ghét bỏ hãy nhận đi.”
Hiện nay, Mộ lão gặp người sẽ đưa đan dược, một mặt là vì kéo nhân tình, về mặt khác còn lại là vì tuyên truyền cho Đan học viện, một thời một khắc cũng không quên sự phát triển của Đan học viện.
Dạ Cô Phong mở nắp bình sứ ra, một cổ mùi thơm ngát xông vào mũi, hắn sợ hãi than: “ Đây là đan dược gì, lão phu dường như chư từng thấy qua.”
“ Ha ha, đây chính là đan dược mới nhất Đan học viện ta mới nghiên cứu chế tạo là đan dược cấp bảy, còn chưa có lấy mệnh danh cho nó. Trước mắt đang còn trong giai đoạn thí nghiệm, nhưng mà hiệu quả của nó còn hơn cả những đan dược đồng cấp rất nhiều, ngài trước nếm thử một chút, tuyệt đối hữu ích vô hại, nếu là hiệu quả tốt, nhớ cùng thân bằng hảo hữu đều cử một tiếng.” Một câu cuối cùng mới là mục đích của lão khi đưa đan dược, Mộ lão cười đến hiền lành, hoàn toàn đem Đan học viện chính là sản nghiệp của mình.
Dạ Cô Phong cũng không khách khí, đem đan dược cất xong, lại cười nói: “ Đan học viện có Mộ lão ngài một cao thủ luyện đan như vậy, còn sợ không thịnh vượng sao? Đi một chút, tiệc rượu cũng rất nhanh bắt đầu rồi, chúng ta đi trước nhập tọa, chút nữa cặn kẽ hàn thuyên một chút đan dược mới nhất Đan học viện các ngươi luyện chế.”
Nhị lão cặp tay đi xa, còn dư lại một đám trẻ tuổi bọn tiểu bối lẫn nhau hàn thuyên.
Dạ Hàn Tinh thở dài nói: “ Chúng ta cùng nhau từ Ngạo Thiên đại lục đi tới Long Tường đại lục, thời gian ngắn ngủi hai năm, từng người đều xảy ra những biến hóa cực lớn, biến hóa lớn nhất chính là vợ chồng Long tôn chủ. Hai người bọn họ đến Long Tường đại lục, xem như chân chính tìm được vũ đài thuộc về chính bọn họ, nhìn thử xem! Từ một tiểu thư Phủ tướng quân không danh không tiếng hiện tại đã trở thành Cung chủ của Vân Huyễn điện, nguyên lão Đan Minh, thử nghĩ liền khiến người hâm mộ. Long tôn chủ thì càng lợi hại hơn, thủ lĩnh của Thập đại học viện, Tôn chủ Lăng Thiên cung, bây giờ lập tức sẽ kế nhiệm vị trí gia chủ của Long gia. Nhìn một cái sự phát triển của hai vợ chồng bọn họ, lại nhìn chúng ta một cái, thật là thiên địa khác biệt a!”
“ Nhị đệ, mỗi người đều có đường muốn đi của riêng mình, hâm mộ là hâm mộ mà thôi, vợ chồng Long tôn chủ tuy rằng rất nổi bật, tiền đồ vô lượng, nhưng mà đoạn đường này của bọn họ khúc chiết nặng nề, nhiền lần sinh tử, huynh đệ mấy người chúng ta mặc dù không có thành tựu quá lớn, song người một nhà có thể đoàn tụ ở cùng một chỗ, cùng chung phấn đấu, đó cũng không phải là một loại thàn tựu cùng hạnh phúc, đệ thử nói đi?” Dạ Hàn Nhật ôn nhuận nói, thanh âm của hắn nhẹ nhàng nhợt nhạt giống như một cổ ôn tuyền rót vào lòng người, làm cho người ta tâm tình thập phần vui sướng.
Dạ Hàn Tinh khẽ gật đầu, Dạ Hàn Nguyệt còn lại là mạnh mẽ gật đầu, vô cùng đồng ý với thuyết pháp của đại ca. Dạ gia bọn họ mặc dù không có hiển hách giống như trước, nhưng là người cả nhà bọn họ có thể thường xuyên tụ họp ở cùng một chỗ, so với cuộc sống trước kia chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, còn có thừa nhận Tam Đại Thánh địa thế lực khắp nơi trong đó ngươi lừa ta gạt, hiện tại không phải tốt hơn mấy trăm lần sao.
Dạ Hàn Nhật nghĩ đến thông suốt, danh lợi tất nhiên trọng yếu, nhưng mà, người nhà cùng hòa thuận, thân nhân đoàn tụ, so sánh với danh lợi trọng yếu hơn nhiều lắm.
Thập đại học viện cùng bọn họ cách xa nhau một khoảng cách các tân khách cũng không nghĩ giống như vậy, nhớ ngày đó, vợ chồng Long Thiên Tuyệt bất quá chỉ là học sinh của học viện Vạn Hoàng, từng đại biểu cho học viện Vạn Hoàng xuất chiến, cùng với Thập đại học viện tỷ võ, khi đó thế lực của bọn họ tuy mạnh, nhưng chẳng qua là cao thủ cấp Huyền tôn.
Nhưng mà hiện tại, không tới thời gian hai năm, hai vợ chồng bọn họ thực lực đã sâu không lường được, trên người bọn họ danh hiệu cùng quyền thế cũng khác nhau rất lớn, không bàn về thân phận Long Thiên Tuyệt từ một người học sinh nhảy vào vị trí chỗ ngồi thủ lĩnh của Thập đại học viện, chính là Vân Khê lấy thân phận Cung chủ Vân Huyễn điện, cũng đã đủ để cho bọn họ ngưỡng vọng ( kính mếm ngưỡng vọng và có ý trông chờ).
Đang lúc hâm mộ, nghe được ngoài cửa có người hô lớn: “ Đan minh Minh chủ, Luyện Khí minh Minh chủ đến!” Hiện trường các tân khách rối rít đứng lên.
Đan minh Minh chủ cùng Luyện Khí minh Minh chủ vẫn là lần đầu tiền cùng nhau tụ họp xuất hiện ở trong một yến tiệc, Đan minh cùng Luyện Khí minh không giống với các gia tộc và thế lực môn phái khác, bọn họ là liên minh trung lập vượt qua các gia tộc cùng thế lực môn phái khác ở bên ngoài, bàn về thực lực bọn họ nhất định không bì kịp toàn thân thực lực của một đại gia tộc, song bàn về lực ảnh hưởng, có thể nói cả Long Tường đại lục tất cả các gia tộc và môn phái đều nể bọn họ mấy phần mặt mũi, đây cũng là vị trí của Đan minh cùng Luyện Khí minh ở Long Tường đại lục.
Long gia cử hành hôn lễ, nhị vi Minh chủ nhất tề trình diện, có thế nói là cho đầy đủ mặt mũi. Mới vừa còn đang hâm mộ hai vợ chồng Vân Khê mời được các tân khác đến từ Thập đại học viện, thanh âm ao ước kinh hãi sóng sao cao hơn sóng trước.
Rất nhanh, hai vợ chồng Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt nghe nói hai vị Minh chủ đã tới hội trường, hai vợ chồng liền tự mình đi ra ngoài chào đón. Mới vừa rồi Vân Khê trải qua tắm rửa cùng thay đổi quần áo mới, mặt mũi vẫn hơi có vẻ trắng bệch, tinh thần cũng khá hơn.
“ Hai vị Minh chủ, các người đích thân đến tham gia hôn sự ở Long gia ta, thật là vẻ vang cho kèn hèn này!” Long Thiên Tuyệt khách khí hàn huyên nói.
Đan minh Minh chủ hắng giọng cười một tiếng, trả lời: “ Lão phu đại biểu Đan minh mà đến, một là vì chúc mừng hôn sự của lệnh đệ, thứ hai là vì chúc mừng Long tôn chủ sắp kế vị vị trí gia chủ của Long gia.”
Luyện Khí minh Minh chủ cũng đi theo nói: “ Không sai, lão phu cũng vì hai kiện chuyện này mà đến, Long gia dưới sự dẫn dắt của Long công tử, có thể ngày càng hưng thịnh, đây một chút lễ mọn, mong nhị vị vui lòng nhận cho.”
“ Hai vị khách khí.” Hội trường không khí vui vẻ hòa thuận.
Thân là hai người chú rễ, giờ phút này đang núp ở trong một gian sương phòng. Hai người Long Thiên Thần cùng Bạch Sở Mục, vừa tránh quấy rầy, vừa chuẩn bị bắt đầu nghi thức bái đường.
Một thân màu đó hỉ phục ở trên người hai người, tinh thần sáng láng, dáng người cao ngất, hai người vốn là bề ngoài tương đối xuất chúng, giờ phút này lại càng không thể bắt bẻ.
“ Sở Mục, ngươi có khẩn trương không? Ta làm sao cảm giác có chút tâm hoảng hốt, hôm nay hôn lễ sẽ không phải xảy ra chuyện gì chứ?” Long Thiên Thần nói.
“ Ngươi nói đần độn cái gì vậy! Ngươi đừng nguyền rủa ta, ta thật vất vả mới có thể thành thân cùng với Thiên Tầm, ta không hy vọng xuất hiện cái ngoài ý muốn nào, ta xem tiểu tử ngươi chính là vui quá hóa buồn, không duyên cớ gì lại hù dọa chính mình.” Bạch Sở Mục nói.
“ Ta nói thật, bắt đầu từ buổi sáng mí mắt trái của ta vẫn nhảy, tổng cảm thấy có chuyện gì sẽ phát sinh. Ngươi nói hai người chúng ta một đường từ Ngạo Thiên đại lục đi tới Long Tường đại lục, thành tựu chưa nói tới, nhưng cũng có thể thành gia lập nghiệp rồi, cẩn thận nghĩ đến thật là có chút ít kỳ diệu a.”
“ Đúng vậy a, ta cũng vậy không nghĩ tới hai chúng ta sẽ thành thân cùng một ngày, nếu không như thế nào là hảo huynh đệ đây? Chờ sau khi thành thân, hai chúng ta có hài tử của chính mình, đến lúc đó lại là một đôi hảo huynh đệ a.”
“ Kia vạn nhất nếu như sinh chính là nữ nhi thì sao?” Long Thiên Thần nói.
“ Sinh nữ nhi? Đương nhiên là gả cho con của ta rồi, dù sao Thiên Tầm nhà ta khẳng định sinh chính là nhi tử rồi.”
“ Làm sao ngươi lại khẳng định chuyện sinh nhi sinh nữ như vậy, ngươi có thể quyết định được sao?” Long Thiên Thần buồn cười liếc hắn.
“ Nếu như bào thai đầu tiên sinh ra không phải là nhi tử, vậy thì tiếp tục sinh, cho đến khi sinh ra nhi tử mới thôi, ta cùng Thiên Tầm nhà chúng ta có trách nhiệm rất là trọng đại, nếu như không thể vì Phượng gia nối dõi tông đường, ta sẽ làm cho già trẻ lớn bé Phượng gia thất vọng a?”
Long Thiên Thần có chút đồng tình liếc nhìn hắn một cái: “ Nói cũng đúng, Phượng gia các ngươi chỉ còn lại mình ngươi là nối dõi duy nhất, nếu như ngươi không thể vì Phượng gia kéo dài hương khói, như vậy Phượng gia các ngươi liền tuyệt hậu rồi. Ta liền bất đồng, Long gia chúng ta đã có Tiểu Mặc duy trì hương khói, ta cùng Song Nhi, sinh nhi hay sinh nữ cũng không có cái gì đáng ngại hết, bất quá ta thì ngược lại muốn một nữ nhi, nữ nhi thật tri kỷ a!”
“ Được rồi được rồi, đây không phải là chuyện quan trọng đâu, chuyện trước mắt chính là ứng phó hôn lễ đi! Nghe được không? Tân khách bên ngoài càng ngày càng nhiều rồi, nghe nói hôm nay số tân khách đến tham dự, ít nhất ngàn người trở lên, một đội hình lớn như vậy, trong lòng ta thực sự sợ a, đến lúc đó vạn nhất xảy ra cái sự cố gì, chẳng phải là làm cho các giang hồ hào kiệt cười đến rụng răng, tiểu tử ngươi nói khiến ta tỉnh táo hơn chút.”
Long Thiên Thần ha ha nở nụ cười: “ Tiểu tử ngươi là gan cũng quá nhỏ đi? Này thì coi là cái gì, ở một cái trường hợp lớn hơn ta cũng đã trải qua, thử nghĩ xem học viện Dực Long chúng ta trong ngoài có hơn một ngàn người, ta tùy tiện phất tay hô một tiếng, thì có ngàn người hưởng ứng, hôm nay trường hợp này tính là cái gì chứ? Ngươi như thế này hãy đi theo ta, ta làm cái gì thì ngươi làm cái đó, bảo đảm không sai a.”
“ Đây cũng là ngươi nói, trong buổi lễ toàn bộ ngươi làm cái gì ta đều làm theo cái đó a!”
Hai người liền hàn thuyên một trận. Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa vang lên: “ Hai vị công tử, giờ lành đã đến rồi, các vị mau ra ngoài chuẩn bị một chút đi!”
“ Nhanh như vậy?” Bạch Sở Mục trái tim bịch bịch nhảy loạn, sửa sang lại xiêm y trên người, quay qua hỏi Long Thiên Thần: “ Mau giúp ta xem một chút, có chỗ nào không ổn không?”
Long Thiên Thần đánh giá hắn một hồi lâu, thỉnh thoảng gật đầu lại thỉnh thoảng lắc đầu, một lúc lâu mới nghẹn ra một câu nói: “ Đẹp trai không bằng ta!”
Bạch Sở Mục hai mắt mãnh liệt trợn trắng, không nghĩ ra hắn là người tự kỷ như vậy.
Hiện trường tân khách trừ Các chủ Tiêu Dao các, những người khác đều đã đến đông đủ.
Vân Khê cố ý chạy tới gian phòng của hai vị tân nương xem xét, xác định các nàng cũng đã chuẩn bị thỏa đáng. Liền đem hai quả táo chia ra nhét vào trong ngực của các nàng.
“ Cầm chắc, ngàn vạn lần đừng làm rớt.”
Hiên Viên Túc Nhã toàn bộ hành trình đều làm bạn bên cạnh hai vị tân nương, không quên dặn dò: “ Thời điểm bước đi như thế này nhất định phải đoan trang, bước đi nhỏ nhẹ, nhất định không nên gấp, còn có cả trong quá trình làm lễ ngàn vạn lần không nên lên tiếng, chỉ cần làm theo người điều khiển nghi thức của buổi lễ là được rồi, hôm nay tới đều là những nhân vật lớn, chớ để trước mặt các tân khách xảy ra chuyện gì.”
“ Chúng con đã biết.” Bách Lí Song cùng Long Thiên Thần hai người trên đầu đều mang hỉ khăn màu đỏ, các nàng dùng thanh âm nhỏ nhắn mềm mại trả lời.
“ Cái này a bắt đầu giả bộ ôn nhu rồi!” Vân Khê buồn cười khẽ nhếch miệng một chút.
Vân Khê nhìn một chút hỉ khăn trên đầu của hai người đều giống nhau, không khỏi nghi ngờ nói: “ Nương, làm sao hỉ khăn trên đầu hai người các nàng đều giống nhau như vậy? Vạn nhất lầm lẫn thì làm sao bây giờ?”
Hiên Viên Túc Nhã ngẩn người: “ Bản thân ta không có nghĩ đến cái này, hẳn là sẽ không tính sai đi, hỉ phục của hai người các nàng dùng là bất đồng về cách thức, ta chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra.”
Vân Khê khẽ cười nói: “ Hỉ phục là ngài làm, ngài dĩ nhiên có thể nhìn một cái đã nhận ra, nhưng là đối với những người ngoài nghề như chúng con mà nói, khác nhau có thể không lớn như vậy. Nếu như con là chú rễ, hai người các nàng nếu không bỏ hỉ khăn xuống, con thật rất khó phân biệt được, hai người các nàng đến tột cùng là ai đây?”
“ Không sao! Đến lúc đó, ta sẽ nhờ người ngó chừng, bốn người các nàng chung sống lâu như vậy, không đến nổi ngay cả tân nương của mình đều phân biệt không được?”
Mấy vị cô nương rối rít nở nụ cười.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.