Chương trước
Chương sau
Edit: Phương Thanh
Beta: Tiểu Mộng
Cùng A Lý chia sẻ tâm sự  xong, Vân Khê trở lại gian phòng.
Dưới ánh nến, Long Thiên Tuyệt khoanh chân ngồi xuống, mái tóc vàng ướt nhẹp, lóng lánh, hẳn là mới tắm rửa xong. Vẫn còn mùi vương trên tóc, tóc xõa ra càng tăng thêm vẻ tuấn dật
Vân Khê cầm chiếc lược gỗ, đi tới bên người hắn, chải đầu cho hắn.
Long Thiên Tuyệt mở mắt ra, ngước mắt, nhìn Vân Khê, khóe miệng cười nhẹ, hai đầu lông mày bị ánh nến lay động
Từ khi nàng bước vào, hắn đã nhận ra mùi hương, thuộc về nàng,mùi hương độc nhất vô nhị của cơ thể, làm hắn mê luyến.
Nàng dùng lược gỗ chải đầu cho hắn,sợi tóc mềm mượt,hành động ấm áp,tràn đầy yêu thương,để cho hắn từ từ hòa tan trong đó.
“Nhìn cái gì đấy?” Vân Khê nhìn hắn một cái, chỉ cảm thấy mâu quang hắn có nhu tình vô hạn, hắn nhìn rất lâu, quá chuyên chú, hại nàng tâm tư căng thẳng, động tác trên tay cũng không lưu loát. Chẳng lẽ hắn không biết ánh mắt mình có nhiều lực sát thương, có nhiều mị lực sao?
Long Thiên Tuyệt cười một tiếng, nhướng mày nói: “Xem vợ yêu của ta!”
Vân Khê hờn dỗi, trừng hắn một cái, ánh nến chiếu sáng mặt nàng, ánh sáng mông lung, càng làm tăng thêm vẻ quyến rũ: “Nhìn đã nhiều năm như vậy, còn không chưa nhìn đủ sao?”
“Đúng vậy,nhìn hoài không thấy đủ.” Long Thiên Tuyệt nhắm mắt lại, tiếp tục ngồi xuống, nghe được âm thanh hờn dỗi của nàng, thanh âm khẽ dậm chân chân.
Vân Khê chải đầu hắn dùng thêm lực mấy phần, đem toàn bộ oán giận trong lòng phát tiết, Long Thiên Tuyệt hô nhỏ một tiếng, mở mắt, buồn cười nhìn về phía nàng, ra vẻ thở dài: “Nhìn cũng không được, không nhìn cũng không được, làm phu quân của nàng thật là khó khăn!”
Cánh môi mím chặt, Vân Khê trừng mắt nhìn hắn, lực đạo trên tay mạnh thêm một chút: “Chàng hối hận đã muộn rồi. Lấy một được hai, quá tiện nghi cho chàng rồi. Trừ phi chàng đem Tiểu Mặc cùng Tiểu Nguyệt Nha đem nhét vào trong bụng thiếp một lần nữa……”
Long Thiên Tuyệt mỉm cười, không tiếng động, đột nhiên nhấc tay lên, đem nàng kéo vào trong ngực, một tay kia chế trụ cái ót của nàng, sợi tóc mềm mại toàn bộ trượt vào ngón tay hắn, hắn tiến tới, ngậm đôi môi đỏ mọng của nàng.
Vân Khê hô nhỏ một tiếng, ngước mắt, bốn mắt nhìn nhau, ánh nến lung chiếu sáng hai người, không gian có phần mập mờ hư ảo.
Hơi nóng phả trên mặt nàng, bá đạo mà ôn nhu xâm phạm vào khoang miệng nàng, Vân Khê đáp lại hắn, chỉ cảm thấy trời đất quanh cuồng, thân thể từ từ trở nên mềm mại không xương, tựa như dây leo, dựa vào người hắn.
Long Thiên Tuyệt mang theo tình cảm nồng đậm, hôn sâu ái thê, trong lòng tình triều cuồn cuộn.
Ở trên đời này, trừ mẫu thân hắn ra, chỉ có nàng đem mình hết thảy mọi thứ tốt đẹp đến cho hắn, cũng chỉ có nàng có thể hiểu hắn, vĩnh viễn kiên định đứng bên cạnh hắn, đồng cam cộng khổ với hắn. Hắn thật là may mắn có thể cưới được ái thê như vậy? Hắn như thế nào có thể không yêu nàng, muốn đem nàng hòa làm một, dung nạp vào máu xương?
“Khê Nhi, không bằng mua một được ba, chúng ta lại có thêm một hài tử?”
Thừa dịp Vân Khê mê loạn, hai gò má ửng hồng, Long Thiên Tuyệt buông lỏng ra nàng, khóe miệng câu khởi vẻ cười xấu xa.
“A?” Vân Khê cả kinh, không hoàn toàn thanh tỉnh, hắn nâng mặt của nàng, nụ hôn nóng bỏng in trên trán, mi tâm, ánh mắt, chóp mũi của nàng, môi của nàng, đem thanh âm chất vấn của nàng một lần nữa ngăn trở.
“Các loại…, chờ một chút…… Ngô ngô…… Chàng mới vừa…… Nói gì?”
Long Thiên tuyệt không cho nàng có cơ hội hỏi cùng suy nghĩ, giải khai thắt lưng của nàng, lấy tay đưa vào trong áo lót của nàng. Da thịt nhẵn nhụi nhạy cảm, bị bàn tay to hơi có vẻ thô ráp của hắn vuốt ve qua, kích khởi một trận khoái cảm. Lưỡi của hắn lại tận lực theo đuổi cái lưỡi thơm tho của nàng, ôn nhu mút thỏa thích, trong lúc này khoái cảm cũng như có một dòng điện chảy qua, trên da thịt hòa hợp một chỗ, trong đầu Vân Khê phảng phất có vô số pháo hoa, mất đi năng lực suy đoán.
Cũng không biết trải qua bao lâu, bên trong hai người kịch tình dâng trào, đột nhiên một cái thanh âm xông tới, cắt đứt bọn họ: “Phụ thân, mẫu thân, các ngươi có thể hay không im lặng một lúc, ầm ĩ chết đi được!”
Hai vợ chồng đồng thời thanh tỉnh, liếc mắt nhìn nhau, sau đó nhất tề quay đầu nhìn về phía Ngọa Long cư giấu trong tay áo của Long Thiên Tuyệt, chỉ thấy Tiểu Mặc, Tiểu Ban cùng Tiểu Bạch hai người một thú sủng gục đầu trên cửa sổ, còn buồn ngủ nhìn hai vợ chồng, bộ dáng vừa bị đánh thức
Trên trán hai vợ chồng, đồng thời hắc tuyến rơi xuống, nhất thời động tình, lại đem hai tiểu tử này quên mất.
Vân Khê đỏ mặt, đẩy Long Thiên Tuyệt ra, chỉnh trang quần áo cùng đầu tóc, ra vẻ nghiêm trang. Không đợi nàng sửa sang lại, đã nghe thanh âm Tiểu Mặc ngáp, khinh bỉ nói: “Mẫu thân, ngài có phải là quá kém rồi không? Bị phụ thân tùy tiện hôn một cái, người đã không thể phân biết Đông Nam Tây Bắc rồi, nói ra, con cảm thấy thật là mất mặt!”
Tiểu Bạch vô cùng đồng ý gật đầu, Tiểu móng vuốt khẽ khẽ ngãi đầu, làm cho người ta không rõ nó rốt cuộc nghe hiểu có hay không.
Tiểu Ban thì u mê nháy mắt mấy cái, hoàn toàn không biết bọn họ đang làm gì, vẻ mặt khả ái ngây thơ, làm cho người ta muốn phạm tội.
Vân Khê mặt thối lại, giọng nói nửa mang uy hiếp: “Tiểu tử thúi, ngươi còn dám kể?”
Tiểu Mặc vẫy vẫy tay nhỏ bé: “Mẹ yên tâm đi, việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, con hiểu!”
Việc xấu trong nhà?
Vân Khê đầu như bị sét đánh, chép miệng, ánh mắt lên án trừng mắt nhìn Long Thiên Tuyệt, đều do hắn, nếu như không phải là hắn đột nhiên đùa bỡn giở trò lưu manh, nàng sao bị nhi tử nhìn lén một màn như thế? Cực kỳ nghiêm trọng chính là, bị nhi tử khinh bỉ……
“Tiểu Mặc, mang theo Ngọa Long cư, tìm cậu đi! Sau này phụ thân cùng mẫu thân ngủ, không cho phép con ở phòng của chúng ta, có nghe hay không?” Long Thiên Tuyệt bày ra tư thái phụ thân nói.
“Hai người làm sao lại muốn con đi tìm cậu,cậu như thế nào có thể lấy vợ? Hai người không thể ích kỷ như vậy!” Tiểu tử thúi lại còn lên án bọn họ?
Hai vợ chồng nhìn nhau, phát hiện suy nghĩ của nhi tử thập phần cường đại, bọn họ hoàn toàn không theo kịp.
“Được rồi, con cùng Tiểu Bạch tiếp tục ngủ, các người nói nhỏ một chút, không nên quấy rầy chúng con ngủ.” Bỏ lại một câu, hai người một sủng đóng cửa sổ lại, trở về tiếp tục ngủ.
Long Thiên Tuyệt cùng Vân Khê nhìn nhau, sau một hồi lâu, hai người đồng thời nói một câu: “Ngọa Long cư nhất định phải nâng cấp!”
Sáng sớm hôm sau, Chiến Thiên Dực tìm Vân Khê, muốn từ trong miệng nàng biết được một chút tin tức về muội muội, nhưng Vân Khê giúp A Lý giữ bí mật.
“Đại ca, A Lý nàng không nói cho huynh biết, chính là sợ huynh lo lắng cho nàng. Ta tôn trọng quyết định của nàng, huynh cũng tôn trọng quyết định của nàng. Ta cam đoan với huynh, ta sẽ trông nom nàng, không để cho nàng có việc.”
“Muội tử, muội bảo đảm, A Lý không có việc gì?” Chiến Thiên Dực ánh mắt lấp lánh nhìn Vân Khê, muốn nhận được nàng khẳng định, như thế hắn mới có thể an lòng.
Vân Khê cười một tiếng, kiên định gật gật đầu: “Ta bảo đảm, A Lý sẽ không có chuyện gì,sống rất vui vẻ.”
Chiến Thiên Dực thở phào, lựa chọn tin tưởng nàng: “Muội tử, muội cũng biết, vì A Lý, vô luận là ta, hay là Chiến gia, đều hao phí nhiều tâm lực. Hiện tại thật vất vả tìm được nàng, chúng ta không hy vọng nàng có bất kỳ thương tổn gì nữa.”
Vân Khê nói tiếp nói: “Ta hiểu! A Lý những năm này đúng là sống không dễ dàng…… Bất quá, hết thảy cũng sẽ tốt hơn, ta xem A Lý đối với huynh trưởng rất có hảo cảm, có lẽ huynh ấy có thể khích lệ lòng tin của nàng.”
“Đúng vậy a, ta cũng nhìn ra. A Lý đối với chuyện của Vân sư đệ tựa hồ đặc biệt lưu tâm, tình cảm rất đặc biệt, nhưng nếu Vân sư đệ có thể tiếp nhận nàng, hoàn thành một đoạn nhân duyên chuyện tốt, vậy thì không thể tốt hơn rồi, sợ chỉ sợ Vân sư đệ có người trong lòng, A Lý ngã một lần nữa, lần nữa bị thương tổn……” Chiến Thiên Dực lo lắng nói.
Vân Khê không có lên tiếng, vấn đề tình cảm của huynh trưởng, nàng từ trước đến giờ cũng không nhúng tay vào, nàng cũng không thể vì để cho A Lý một lần nữa tỉnh lại, mà cưỡng cầu huynh trưởng tiếp nhận nàng? Tình cảm cũng không phải là bố thí!
“Đúng rồi, đại ca, lần này Bắc Thần gia tộc phát thiếp mời, các ngươi chiến gia cũng có trong đó, các ngươi tính toán ứng đối như thế nào?” Vân Khê dời đi đề tài, nàng sợ đại ca quá quan tâm tới tâm tình muội muội, đối với nàng nói yêu cầu không hợp với lẽ thường, ngại là huynh muội thân thuộc, nàng không thể cự tuyệt, sẽ làm vây trong cảnh tiến thoái lưỡng nan, cho nên nàng lựa chọn nói sang chuyện khác.
Chiến Thiên Dực cười khổ, tự giễu nói: “Muội tử, muội đang lo lắng đại ca sẽ yêu cầu việc làm muội khó xử? Đại ca là loại người này sao? A Lý là muội muội của ta, muội cũng là muội muội của ta, ta sẽ không vì A Lý là muội muội ruột của mình làm cho muội khó xử.”
“Đại ca, thật xin lỗi, là ta nhỏ mọn.” Vân Khê trong lòng dậy sóng, nàng tới trước một bước, ôm lấy Chiến Thiên Dực, trong giọng nói mềm mại thêm mấy phần kiên định, “Đại ca huynh yên tâm! A Lý là muội muội của huynh, cũng chính là thân muội muội của ta, ta sẽ đem nàng chuyện để ở trong lòng!”
Chiến Thiên Dực giơ tay lên, vỗ nhẹ phía sau lưng của nàng, nhàn nhạt mà cười.
“Lời của muội nhắc nhở ta, ta phải trở về Chiến gia một chuyến, cùng phụ thân và các trưởng bối thương nghị một chút việc Bắc Thần gia tộc. Lần này Bắc Thần gia tộc muốn dựng lại môn hộ, đối với tất cả gia tộc ở Long Tường đại lục mà nói, cũng là một đại sự, chúng ta phải cẩn thận ứng xử mới được. Phụ thân ta cùng các trưởng bối có lẽ còn không biết lợi hại của Tử Yêu, ta sợ bọn họ không thể nào phán đoán yếu hại hơn thiệt chuyện này, ta phải sớm trở về, trước mặt bọn họ nói rõ sự tình mới được.”
“Lần này Tử Yêu muốn chấn hưng Bắc Thần gia tộc, mục đích rất đơn giản, chính là muốn tất cả gia tộc và môn phái kinh sợ, mục đích cuối cùng của hắn là muốn nhất thống tất cả thế lực trên Long Tường đại lục, trở thành tối cao vương giả! Dã tâm của hắn rõ rành rành…… Ta cùng Thiên Tuyệt cũng sẽ nhanh chóng tới Long gia một chuyến, cùng Các chủ thương lượng một chút, xem lão nhân gia có phương pháp gì có thể đối phó với Tử Yêu.”
“Tốt, việc này không nên chậm trễ, vậy chúng ta chia nhau hành động.”
Hai huynh muội chia tay sau, Vân Khê đi lại trên đường nhỏ ở bên trong học viện, chợt nghe thấy trong linh đường truyền đến tiếng khóc, nàng cất bước đi vào, thấy Bách Lí Song quỳ gối trước linh đường khóc. Bách Lí Song hai mắt đỏ hoe, cũng không biết khóc bao lâu lâu rồi, cả người như gầy rộc.
“Song nhi, người chết không thể sống lại, ngươi hãy nén bi thương.” Vân Khê vừa an ủi nàng, vừa nhìn chung quanh một vòng, hỏi, “Thiên Thần đâu? Hắn tại sao không phụng bồi ngươi? Tiểu tử này, lại để ngươi khóc đến thương tâm như vậy, bất quá cũng phải tới dỗ dành ngươi chứ, lương tâm của hắn để cho chó ăn rồi phải không?”
“Không phải! Sư phụ, thật ra thì Thiên Thần hắn……” Không đợi Bách Lí Song nói xong, Vân Khê cắt đứt lời nàng, hừ lạnh nói, “Ngươi đừng thay hắn nói tốt! Mặc dù hắn là em ruột trượng phu ta, làm không đúng, ta cũng mắng hắn!”
Long Thiên Thần mang theo một cái giỏ, mới vừa tới ngoài cửa linh đường, nghe được một câu đả kích như vậy, sau lưng của hắn không khỏi đổ mồ hôi lạnh: “Đại tẩu, đệ đi tìm đồ ăn cho Song nhi, tẩu đừng ở sau lưng khích bác ly gián có được hay không?”
Vì sự trong sạch của mình, hắn cố ý đem cái giỏ thức ăn nắp mở ra, để mùi thơm của thức ăn bay ra.
Vân Khê tự biết mình không đúng, nhưng là uy nghiêm của đại tẩu không phải là để không, nàng ngẩng đầu nói: ” Lời của đại tẩu vĩnh viễn là đúng! Ta mắng ngươi, khẳng định là có đạo lý!”
“Không nhìn ra!” Long Thiên Thần trợn mắt một cái.
Vân Khê ra vẻ thở dài nói: “Ai, lần này hồi Long gia, muốn cùng gia chủ thương nghị một chút về hôn sự của ngươi cùng Song nhi, còn có Sở Mục cùng Thiên Tầm…… Xem ra là ta nhiều chuyện rồi, vậy coi như là không có gì đi, chuyện này cứ như vậy thôi đi.”
Vừa nói, nàng xoay người muốn đi, Long Thiên Thần nóng nảy, vội vàng kéo lấy ống tay áo nàng: “Đại tẩu, tẩu đại nhân đại lượng, trên cõi đời này đại tẩu là tốt nhất! Đệ sau này nhất định nhớ kĩ, lời đại tẩu nói…, vĩnh viễn là đúng! Sai cũng là đúng!”
“Hắc hắc, cái kia, hôn sự của đệ cùng Song nhi…… Hắc hắc, toàn quyền giao cho đại tẩu xử lý. Trưởng tẩu như mẫu, tẩu so với nương còn thân thiết hơn nha, tẩu ngàn vạn không thể không quản chuyện chung thân đại sự của đệ.” Long Thiên Thần vẻ mặt lấy lòng, cộng thêm tuyệt chiêu vỗ mông ngựa, rốt cục để cho sắc mặt Vân Khê tốt hơn.
“Được rồi, ta thấy đệ cũng có lòng, ta liền thay đệ lo chuyện chung thân đại sự!”
“Cám ơn đại tẩu!” Long Thiên Thần vui mừng nhảy về phía trước, mấy bước vọt tới trước mặt Bách Lí Song, ôm cổ nàng, “Song nhi, nàng có vui không? Chúng ta sẽ thành thân!”
Bách Lí Song mang theo nước mắt, hai gò má ửng hồng một mảnh, dùng sức đẩy hắn: “Đừng làm rộn! Gia gia nhìn chúng ta đấy!”
Long Thiên Thần lúc này mới kịp phản ứng, nhanh chóng cúi người trước linh vị: “Gia gia ngài sẽ không trách chúng cháu chứ! Gia gia sẽ không trách! Chúng ta muốn cho ngài thêm tằng tôn, ngài hẳn là cao hứng, tuyệt đối sẽ không quở trách chúng ta, đúng không?”
Vẻ mặt cợt nhả, làm cho người ta buồn cười.
Bách Lí Song bật cười, tâm tình đau thương nhất thời vơi đi hơn phân nửa.
Long Thiên Thần quay đầu, nhìn nàng một cái, nụ cười từ từ tràn ra, lộ ra vui mừng. Có thể mang đến tiếng cười cho hồng nhan tri kỉ, cũng không uổng hắn giả ngây giả dại một hồi.
“Đại tẩu, các ngươi quyết định khi nào lên đường đi Bàn Long thành?”
“Sáng sớm ngày mai, càng nhanh càng tốt! Lần này đi Long gia, chủ yếu là muốn đi Tiêu Dao các một chuyến, hỏi Các chủ một chút, sau đó hỏi thăm một chút cách đối phó với Tử Yêu. Lão nhân gia có kinh nghiệm dày dặn, có lẽ đối với Tử Yêu sẽ hiểu rõ hơn……”
“Đệ cùng Song nhi đi cùng hai người, lại đem theo cả Sở Mục cùng Thiên Tầm. Gia chủ hiện tại nhiều lần hướng chúng ta lấy lòng, rõ ràng cho thấy muốn đại ca trở về Long gia, đại ca đối với Long gia thủy chung trong lòng vẫn oán hận, khó mà quên được. mọi người cùng nhau trở về, làm cho không khí Long gia vui vẻ, có lẽ đại ca sẽ thay đổi cách nhìn với Long gia, mới quyết định có ở lại Long gia không.” Long Thiên Thần nói.
Vân Khê suy nghĩ một chút, gật đầu nói: “Được, đệ viết phong thư cho Hiên Viên gia chủ, để cho công công cùng bà bà cũng cùng nhau quay về Bàn Long thành đi, người một nhà chúng ta đã lâu không có gặp nhau.”
“Vâng! Đệ đi gửi thư ngay!” Long Thiên Thần hoan hô, chạy ra khỏi linh đường, rất giống hài tử.
“Song nhi, ngươi xác định muốn gả cho hắn? Ta thấy thế nào đều có chút không ổn……” Vân Khê lắc đầu nói.
Bách Lí Song che miệng cười trộm: “Sư phụ, con gả cho Thiên Thần, sau này sao gọi ngài là sư phụ đây, hẳn là nên gọi ngài…… Đại tẩu?”
“……” Vân Khê hắc tuyến, nàng làm sao không nghĩ tới? Bởi vậy chẳng phải bối phận rối loạn?
“Ta xem chuyện này đã, nếu không chúng ta hãy suy nghĩ một chút?” Vân Khê cố ý trêu chọc nàng.
Bách Lí Song xấu hổ hắng giọng: “Sư phụ, ngài làm sao lại thích đùa giỡn người ta?”
Vân Khê cười: “Ngươi nghĩ nhiều rồi? Ta không có khẩu vị nặng như vậy!”
Bách Lí Song bất đắc dĩ than thở, dù sao nói không lại sư phụ.
Vân Khê hé miệng cười cười, giơ tay lên, nhẹ nhàng lau đi nước mắt còn lưu lại trên mặt nàng, từ tính nói: “Tốt lắm, người đã ra đi, hãy để cho nó qua đi. Người sống, hãy nhìn về phía trước. Trong khoảng thời gian này, sư phụ vẫn không có truyền thụ cho ngươi một chút công phu hữu dụng làmtrễ nãi quá trình tu luyện của ngươi, sau này sư phụ sẽ dốc sức chỉ bảo, làm ngươi dời đi chú ý, quên bi thương trước mắt.”
“Dạ, tạ ơn sư phụ!” Bách Lí hướng nàng đi tới, nhào vào trong ngực của nàng.
Sáng sớm ngày thứ hai, đoàn người rời đi Thiên Long Thành, hấp tấp hướng Bàn Long thành lên đường.
Chuyến đi Bàn Long thành, chuyện vui làm đầu, cho nên dọc theo đường đi, mọi người tâm tình hoan hỉ, thanh âm vui mừng không ngớt. Nhất là Long Thiên Thần, Bách Lí Song, Bạch Sở Mục cùng Long Thiên Tầm bốn người thường xuyên đùa giỡn một chỗ, tâm tình vui vẻ
Không chỉ có bốn người bọn họ, còn có vợ chồng Vân Khê, thầy trò Côn Luân tiền bối, hai tỷ muội Triệu Hiểu Du, Triệu Hiểu Mẫn được Long Thiên Thần phái đi đến gia tộc Hiên Viên đưa tin.
Một nhóm mười ba người, thêm một con thú sủng, cười cười nói nói, đi một chút ngừng ngừng, trở thành một màn đặc sắc, thỉnh thoảng có người đi đường vây xem.
Trải qua hành trình ba ngày, đoàn người đi tới tổng bộ Luyện khí minh, Long Thiên Tuyệt muốn đem Ngọa Long cư nâng cấp, cho nên trên đường mang theo nhi tử vào Luyện khí minh, vừa ở Luyện khí minh tìm kiếm tài liệu nâng cấp Ngọa Long cư, vừa mang theo nhi tử tham quan học tập, lưu lại còn lại mười một người lưu lại tạm nghỉ ở trong thành.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.