Chương trước
Chương sau
Trước khi Tiểu Bạch đến, đám người Trưởng lão của học viện Vạn Hoàng đang léo nha léo nhéo can thiệp chuyện của Long Thiên Tuyệt. Mấy ngày vừa rồi, Đan học viện đưa đến cho Long Thiên Tuyệt không ít đan dược, quả thực đã trở thành nơi cung cấp đan dược hậu thuẫn cho Lăng Thiên cung. Vì vậy, các vị thân là Trưởng lão của học viện Vạn Hoàng không thể khoanh tay đứng nhìn được.
Đây quả thực là phá sản mà!
Ngươi cho rằng ngươi là trượng phu của viện trưởng kế tiếp của chúng ta, có thể tiêu xài tài vật* (*tiền tài vật chất) của học viện Vạn Hoàng như thế sao? Coi người khác như không tồn tại mà!
“Long tôn chủ, Đan học viện trong học viện Vạn Hoàng của chúng ta mới đứng vững không bao lâu, trước mắt chiêu mộ không ít Luyện Đan sư, chính là muốn mở rộng sinh nguyên, bước vào giai đoạn phát triển trọng yếu. Ngươi nhìn xem, thỉnh thoảng vì ngươi yêu cầu đan dược của Đan học viện mà hiện tại cả Đan học viện đều vì Lăng Thiên cung các ngươi bận rộn tối mày tối mặt, đâu có thời gian để chiêu mộ thêm học sinh mới, vì học viện đóng góp tài phú? Ngươi nói, chuyện này nên giải quyết như thế nào đây?”
Trong lòng các Trưởng lão mặc dù rất bất mãn, nhưng cũng không dám chủ động lên tiếng, cùng Long Thiên Tuyệt đối mặt, cho nên phái người có tuổi nhỏ nhất, uy vọng thấp nhất trong những người bọn họ, chính là Thập trưởng lão đi ra ngoài lý luận, những người còn lại thì mắt xem mũi mũi nhìn tâm, ra vẻ nghiêm nghị.
Long Thiên tuyệt ưu nhã mím môi thưởng trà, mặt không chút thay đổi, kể từ khi biết bọn họ đi đến nơi này, hắn cũng đã đoán được ý đồ của bọn họ. Cái đám lão già này, ánh mắt nông cạn, tính toán chi li, còn không bằng những người học viện Thanh Lân, mọi người đều dễ chịu, sảng khoái. Bọn họ cũng không nghĩ, ban đầu Đan học viện là người nào dựng lên, Đan học viện có đông đảo Luyện Đan sư ưu tú là do ai mời đến?
“Chuyện này rất dễ xử lý.” Long Thiên Tuyệt đặt chén trà xuống, mở miệng nói: “Nghe chư vị Trưởng lão nhắc nhở như vậy, Bổn tôn cũng nghĩ đến một phương pháp toàn vẹn đôi bên. Mộ lão làm phiền các Trưởng lão đưa đan dược đến cho Bổn tôn, không bằng Bổn tôn ở học viện Thanh Lân cũng thành lập một Đan học viện, sau đó kính mời Mộ lão cùng chư vị Luyện Đan sư đến nơi này để hỗ trợ, vậy sẽ không gây phiền toái đến quý học viện nữa, chư vị trưởng lão cũng là không cần vì thế mà lao tâm khổ trí.”
Sắc mặt các trưởng lão đều biến thành than đen, cái này hắn rõ ràng chính là muốn đào góc tường, hơn nữa còn đào góc tường của thê tử hắn a.
“Ừ, chuyện này tốt lắm, liền quyết định như vậy đi.” Long Thiên Tuyệt không cho bọn họ có cơ hội nói chuyện, vẫy tay với Vân hộ pháp đứng cạnh cửa: “Vân hộ pháp, ngươi đi đưa tin cho Mộ lão cùng với Lam công tử, nói Bổn tôn muốn mời bọn họ tới luyện đan ở học viện Thanh Lân, tất cả đãi ngộ đều tăng gấp đôi, Bổn tôn còn có thể cho bọn họ ở Bách Lí thành tùy ý lựa chọn những học sinh có thiên phú luyện đan, tất cả các dược liệu cần thiết cho việc luyện đan đều do Bổn tôn tự chịu trách nhiệm mua…….”
Vân hộ pháp ha hả cười, tha thiết nói: “Dạ vâng! Tôn chủ, thuộc hạ lập tức đi.”
“Chờ một chút!” Đại trưởng lão nóng nảy, vội vàng quát lên gọi Vân hộ pháp lại, miễn cưỡng động đậy khóe miệng, cười nói: “Long tôn chủ, ngươi hiểu lầm! Thập trưởng lão không có ý này………”
Hắn quay đầu, hướng thập trưởng lão quát lớn: “Thập trưởng lão, ngươi nói điều ngu ngốc gì vậy? Long tôn chủ chính là phu quân của Vân viện trưởng, là người một nhà, người một nhà sao có thể tách thành hai nhà? Nếu như Vân viện trưởng biết được có người dám lấy đi Đan học viện của nàng, sao nàng có thể không nổi nóng chứ?”
Hắn nói một câu hai nghĩa, mặt ngoài nhìn chính là trách cứ Thập trưởng lão, kì thực là nhắc nhở Long Thiên Tuyệt, Đan học viện kia chính là của thê tử ngươi, ngươi muốn đào góc tường thê tử ngươi, đó chính là đối với thê tử ngươi bất trung!
Chụp xuống một cái mũ thật lớn a!
Long Thiên Tuyệt dưới đáy lòng cười thầm, nếu như Khê Nhi giờ phút này ở chỗ này, cách làm của nàng so với hắn càng ngoan tuyệt hơn. Chẳng qua, hắn gây khó dễ chỉ để hăm dọa bọn họ, còn Khê Nhi đã nói là làm, trực tiếp đưa Đan học viện đi, nàng mới không yêu thích cái chức viện trưởng học viện Vạn Hoàng.
Muốn khích bác vợ chồng bọn họ? Cửa nhỏ cũng không có.
“Đại trưởng lão, vậy ý của ngươi là……” Hắn chậm rãi theo sát đối phương, nếu không phải nể tình Khê Nhi, hắn đã trực tiếp đuổi người rồi.
Đại trưởng lão ho khan mấy tiếng, cùng các vị trưởng lão khác trao đổi ánh mắt, mở miệng nói: “Là như vậy, ý tứ của lão phu là…..Ngươi thấy đấy, đan dược Đan học viện luyện chế, nếu như cầm đi bán đấu giá, mỗi một viên ít nhất cũng có thế bán được mấy vạn lượng bạc, thậm chí là mấy chục, mấy trăm vạn lượng bạc…….Long tôn chủ ngươi dẫn theo đám người Lăng Thiên cung công thành đoạt trại, chiếm được không ít tài phú, không lo không có bạc, như vậy ngày sau thời điểm các ngươi hướng Đan học viện yêu cầu thêm đan dược, có phải hay không……Có thể cái này…….”
Đại trưởng lão ấp úng, ngụ ý đã rõ ràng, chính là sau này nếu bọn họ lấy đan dược của Đan học viện thì phải trả bằng tiền, dù sao ngươi công thành đoạt trại được rất nhiều bạc mà.
Long Thiên Tuyệt hừ lạnh một tiếng, sắc mặt thâm trầm khó dò.
Đại trưởng lão bỗng dưng cảm thấy gáy thoáng lạnh, cũng không thể nói tiếp.
Lúc này, Băng hộ pháp vụt vào như một trận gió, vội vàng bẩm báo: “Tôn chủ, người xem ai tới đây?” Trên khuôn mặt lạnh lùng như sương của nàng hiển lộ một nụ cười nhẹ, khó mà thấy được.
Long Thiên Tuyệt sát ngôn quan sắc* ( sát ngôn quan sắc: đoán ý tứ qua lời nói và sắc mặt),chợt đứng lên: “Là Khê Nhi trở lại?”
Có thể làm cho người từ trước đến nay sắc mặt không chút thay đổi – Băng hộ pháp kích động khác thường như thế, khẳng định không phải là chuyện tầm thường a, trong đầu Long Thiên Tuyệt ý nghĩ đầu tiên lóe lên, chính là Khê Nhi trở lại.
Băng hộ pháp trên mặt cứng đờ, đang muốn nói rõ, đột nhiên bên cạnh một bóng người nhanh chóng xẹt qua, mạng theo một trận gió lạnh.
Chư vị trưởng lão nghe nói Vân Khê trở lại, lập tức mọi người cũng đứng dậy đi theo ra ngoài cửa.
Băng hộ pháp âm thầm dậm chân, sao nàng lại không nói cho rõ ràng chứ? Lần này Tôn chủ nhất định thất vọng rồi.
Nghĩ tới, nàng vội vàng đuổi theo.
“Ha ha, không nghĩ tới Long tôn chủ tự mình ra cửa nghênh đón lão phu, lão phu hết sức vinh hạnh.” Chân trời xa xa truyền đến tiếng cười sảng lãng của Côn Luân lão giả, trên mặt đất, Long Thiên Tuyệt cước bộ ngừng lại, lộ ra thần sắc thất vọng.
“Tiền bối, là ngươi sao.” Giọng nói lãnh đạm, phảng phất như đang nói……, Tại sao lại là ngươi tới? Tại sao không phải là Khê Nhi tới chứ?
Côn Luân lão giả phi thân xuống, Tiểu Bạch cũng biến trở về hình người, một già một trẻ, dắt tay đi đến trước mặt Long Thiên Tuyệt, đối mặt với khuôn mặt lãnh đạm có vẻ thối của Long Thiên Tuyệt, Côn Luân lão giả không khỏi lắc đầu cười khổ: “Long tôn chủ, mặc dù lão phu không phải là giai nhân ngươi đang đợi, nhưng là cũng được người nhờ vả, mang đồ tới cho ngươi, ngươi không đến mức nhìn thấy lão phu không kiên nhẫn như vậy đi?”
Long Thiên Tuyệt nghe vậy, con ngươi xinh đẹp khẽ sáng lên, chiết xạ ánh sáng ngọc: “Tiền bối, là ta chậm trễ. Mời ngài vào trong ngồi!”
“Vậy còn được!”Côn Luân lão giả ỷ vào mình đang có nhiệm vụ trong người, an nhiên hưởng thụ Long tôn chủ ân cần tiếp đãi.
“Còn có ta nữa, ta cũng được nữ ma đầu đặt biệt phái ra mang tin tức cho ngươi.” Tiểu Bạch lắc lắc đầu, cười ha ha đắc ý nói.
Long Thiên Tuyệt liếc xéo nó một cái, sờ sờ đầu của nó, sau đó khom người, một tay ôm lấy nó: “Tốt, cũng mời ngươi vào phòng!”
Tiểu Bạch vui vẻ cực kỳ, đây tuyệt đối là đãi ngộ cao nhất, chỉ có Tiểu Mặc Mặc cùng nữ ma đầu mới có thể được hưởng a.
“Mau nói cho ta biết, ba mẹ con Khê Nhi hiện tại như thế nào rồi?”
Đang lúc mọi người kinh ngạc ánh mắt nhìn chăm chú, Long Thiên Tuyệt ôm Tiểu Bạch, cùng Côn Luân lão giả sóng vai đồng hành, đi về phòng. Trên mặt Long Thiên Tuyệt đã không còn lạnh nhạt cùng hàn ý nữa, trên đường trở về đình viện đã hiển thị nét nhu hòa.
“Một lời khó nói hết a……..”Côn Luân lão giả ánh mắt tinh duệ ngắm nhìn về phía mấy vị trưởng lão học viện Vạn Hoàng, hắn cố ý cười ha ha, lựa chọn những chuyện không trọng yếu kể, thời điểm cuối cùng nhận được kho bảo tàng, hắn lại đem kho bảo tàng nói thành Vân Khê thay cung chủ bắt được thủ phạm giết người nên nhận được phần thưởng.
Từ đông đảo tài bảo bên trong, hắn lấy chiếc nhẫn trữ vật ra trong đó có một phần nhỏ linh quả cùng linh thạch, làm trò trước mặt của mọi người, giao cho Long Thiên Tuyệt: “Nơi này chứa bảo vật, chính là phần thưởng cung chủ ban cho Vân nha đầu, chỉ là mọt chút đồ vật không đáng kể, Vân nha đầu ghét bỏ nó không có tác dụng gì, nên cho lão phu mang đến giao cho ngươi. Ngươi xem một chút có cần mấy thứ này hay không, nếu như không cần, thì tùy tiện đưa cho người khác đi.”
Những lời này của hắn giống như là đang tìm cách xử lý một đống hàng hóa rách nát, chúng Trưởng lão đều mất đi hứng thú, cảm thấy không còn hi vọng gì.
Long Thiên Tuyệt thì không nghĩ như vậy, nếu không phải thứ tốt, Khê Nhi như thế nào lại làm phiền Côn Luân tiền bối đi một chuyến đưa tới đây cho hắn? Hơn nữa, khi quan sát Côn Luân lão giả nói chuyện có ý mập mờ, nhất định là có điều cần giữ lại.
Sau khi hắn nhận lấy chiếc nhẫn, nhìn vào bên trong liếc một cái, bỗng dưng hai mắt hắn bắn ra kỳ quang. Khóe môi hơi hơi gợi lên, lộ ra nụ cười hớn hở, quả nhiên hắn đoán không sai mà, đây là Khê Nhi nhờ người ta đưa bảo vật cho hắn a.
Đại trưỡng lão mắt sắc, bắt được khóe miệng tươi cười của Long Thiên Tuyệt, tò mò hỏi: “Long tôn chủ, không biết Vân viện trưởng đưa tới là bảo vật gì vậy, có thể cho chúng ta nhìn xem một chút không? Cung chủ Vân tộc tặng vật, nhất định là không bình thường, cũng cho chúng ta được mở mang tầm mắt được chứ?”
Long Thiên Tuyệt ra vẻ do dự nói: “Cái này……Đúng như Côn Luân tiền bối nói, cũng là một chút đồ không đáng nói đến, ta tính toán đem chúng nó tặng cho mấy vị Huyền hoàng cao thủ vừa mới chiêu mộ, những đồ này đối với tu hành của bọn họ còn có chỗ dùng a.”
Đám người Đại trưởng lão tâm can run lên, đối với cao thủ Huyền Hoàng đồ có chỗ hữu dụng……. Đây tuyệt đối là đồ tốt thượng đẳng a! Phải biết rằng đối với một vị cao thủ Huyền Hoàng mà nói, linh quả và linh thạch bình thường đều vô dụng, chỉ có những linh quả, linh thạch thượng đẳng nhất mới có hiệu quả, chẳng lẽ Cung chủ Vân tộc tặng chính là……… Không sai! Chắc chắn không sai! Cung chủ Vân tộc xuất đồ ra, có thể kém hay sao?
Trong đám trưởng lão ở nơi này, có năm vị trưởng lão là bước vào hàng cao thủ Huyền Hoàng, chỉ tiếc tu luyện tới giai đoạn nhất định, tu vi liền đứng lại ngay tại chỗ, không còn tiến triển thêm nữa.
Bọn họ mong ước như thế nào có linh quả cùng linh thạch để có thể giúp bọn họ tăng thực lực a!
“Long tôn chủ, bọn ta dù gì cũng chứng kiến đủ loại tình cảnh, vô luận là bảo vật tốt xấu, liếc mắt một cái liền có thể nhận biết nó, không bằng ngài lấy ra cho chúng ta được mở mang, xem bảo vật của Vân tộc a.” Đại trưởng lão vẻ mặt ôn hòa nói, hai mắt cứ nhìn chăm chăm vào chiếc nhẫn trữ vật trong tay Long Thiên Tuyệt, hận không thể một phen từ trong tay hắn đoạt lấy.
Long Thiên Tuyệt âm thầm cùng Côn Luân lão giả tao đổi ánh mắt, suy nghĩ một chút, nói: “Được rồi, vậy thì mọi người cùng nhau tới nhìn xem một chút đi.”
Rầm……….
Một đống lớn bảo vật đổ ra trong chiếc nhẫn trữ vật, không bao lâu, linh quả cùng linh thạch đã chất đống nghiêm chỉnh trên bàn.
Chúng Trưởng lão ánh mắt mọi người đều sáng lên, cùng một đám hầu tử không có gì khác biệt, đốt lên một chén nhỏ đèn lồng màu đó, dò xét bảo vật ở trên bàn, trợn mắt há hốc mồm.
“Trời, này này này………. Này không phải là Thiên Tâm quả trong truyền thuyết hay sao? Một viên, hai viên, ba viên, bốn viên………. Trời, lại có nhiều như thế!” Đại trưởng lão thanh âm đột nhiên sắc bén, kích động thay đổi giọng nói.
“Đại trưởng lão, người xem! Đây không phải là Huyền Phẩm linh thạch sao? Hảo linh khí đầy đủ! Nếu có thể có nó đến trợ giúp ta tu luyện, nói không chừng rất nhanh ta có thể đột phá a!” Thập trưởng lão dùng hai tay nâng lên một viên Huyền Phẩm linh thạch, hai mắt sáng lên.
“Huyền Phẩm linh thạch thì coi là cái gì! Nơi này còn có Địa Phẩm linh thạch đây! Không sai, tính chất cùng với độ linh khí đầy đủ như thế này, tuyệt đối là Địa Phẩm linh thạch!” Đại trưởng lão kích động nói.
Một đám các trưởng lão như lang như hổ đánh tới, vây bắt một bàn lớn bảo vật, mọi người kích động không kiềm chề được.
Toàn bộ những thứ này cũng là bảo vật bọn họ tha thiết ước mơ a!
Tùy tùy tiện tiện liền có được như thế, bọn họ dù chết cũng không tiếc.
Đang lúc các trưởng lão kích động rơi nước mắt như bão tố, một khối rèm vải màu đỏ đột nhiên từ trên trời rơi xuống, đem một bàn bảo vật hết thảy đều bọc vào trong đó, Long Thiên Tuyệt mở miệng nói: “Các vị trưởng lão, bảo vật cũng đã nhìn thấy rồi, yêu cầu các vị đem bảo vật trong tay mình trả về chỗ cũ cả đi.”
Các trưởng lão rối rít nhìn nhau, trong tay mỗi người đều có một hai viên linh quả hoặc linh thạch, làm sao có thể bỏ xuống được a?
“Chút ít bảo vật này là Bổn Tôn muốn tặng cho những cao thủ Huyền Hoàng đã đi theo Lăng Thiên cung của ta, bọn họ nguyện ý vì Lăng Thiên cung ta bán mạng, nghe theo hiệu lệnh Bổn Tôn, Bổn Tôn tặng bọn họ một chút bảo vật chính là lẽ thường tình, về phần những người khác……… Không nguyện ý, Bổn Tôn cho tới bây giờ cũng không phải là người khẳng khái hào sảng, cho dù các ngươi có chút giao tình với Bổn Tôn, nhưng ngoại nhân chính là ngoại nhân, Bổn Tôn đối với ngoại nhân không bao giờ khẳng khái hào phóng.” Long Thiên Tuyệt hướng về phía ngoài cửa, cất giọng nói: “Người đâu, đi mời bảy vị cao thủ Huyền Hoàng tới nơi này cho ta, để cho bọn họ chọn lựa bảo vật.”
Chúng trưởng lão vừa nghe như thê, ánh mắt không khỏi nóng nảy, mới vừa đại khái liếc mắt, tuy nói là không ít linh quả linh thạch thượng đẳng, nhưng cũng không đủ phân phát cho nhiều người, nếu để cho bảy vị cao thủ Huyền Hoàng kia phân ra, vậy bọn họ không phải………
“Long tôn chủ, không bằng chúng ta thượng lượng một chút, chúng ta nguyện ý lấy bạc ra mua những viên linh quả linh thạch này, ngươi cho một cái giá đi.” Đại trưởng lão đề nghị, tay trái hắn một viên Thiên Tâm quả, tay phải một viên Địa Phẩm linh thạch, khi nói chuyện, đồng thời hắn vận chuyển công lực, từng đoàn từng đoàn linh khí không ngừng được rót vào trong cơ thể hắn, hắn cả người sảng khoái. Chỉ tiếc không thể làm trò trước mặt Long Thiên Tuyệt, hắn có ý không tốt hấp thu linh khí thu nạp quá rõ ràng, cho nên không thể làm gì khác hơn là âm thầm thu nạp.
Nhưng mà, cảm giác này giống như hít thuốc phiện, một khí dính vào nó, sẽ thấy bao nhiêu cũng không đủ.
Hắn thật sự không thể buông tha được, trăm triệu không thể cứ như vậy buông tay linh quả cùng linh thạch, chỉ sợ táng gia bại sản, hắn cũng muốn lưu lại chúng nó.
Long Thiên Tuyệt làm sao không biết hắn đang làm chuyện mờ ám a, nhưng vẫn ra vẻ không có phát hiện, nghiêm nghị lắc đầu, nói: “Những đồ này Bổn Tôn không muốn bán! Phải biết rằng bảo bối giống như Thiên Tâm quả cùng Địa Phẩm linh thạch, ở cả Long Tường đại lục này đều có giới hạn nhất định a, hiện tại Bổn Tôn cần nhất chính là nhân tài phẩm cấp Huyền Hoàng, về phần tiền tài cũng là vật ngoài thân, ta không có nhu cầu quá lớn, cho nên, Bổn Tôn tính toán đem tất cả tặng miễn phí cho những cao thủ Huyền Hoàng nguyện ý thần phục Bổn Tôn. Về phần các vị trưởng lão………. Xin lỗi, xin đem vật cầm trong tay linh quả cũng linh thạch hết thảy trả lại tại chỗ, chớ để mất phong độ của các vị trưởng lão tôn sư!”
Lời của hắn ám hiệu thật rõ ràng, bạc, hắn không cần, cái hắn cần chính là cao thủ Huyền Hoàng tận trung với hắn!
Chỉ cần cao thủ Huyền Hoàng chịu tận trung với hắn, hắn miễn phí tặng linh quả linh thạch thượng đẳng, ngược lại, ai cũng đừng nghĩ từ trong tay của hắn lấy đi một viên linh quả cùng linh thạch!
Hắn có thể đối với người của mình vô hạn khẳng khái, đối với ngoại nhân, hắn vắt chày ra nước*!
(* keo kiệt vô cùng)
Chúng trưởng lão cũng là người thông minh, rất nhanh lĩnh ngộ ý tứ của hắn, mọi người nhìn lẫn nhau, có chút động tâm, cũng có chút do dự.
Bọn họ tốt xấu gì cũng là nhân vật trưởng lão của học viện Vạn Hoàng, tại sao có thể vì sự hấp dẫn linh quả cùng linh thạch mà làm việc cho người khác? Nhưng sức hấp dẫn của linh quả cùng linh thạch, thật sự là………
“Tôn chủ, các vị cao thủ Huyền Hoàng tới.” Ngoài cửa, Vân hộ pháp mang đến bảy vị cao thủ.
“Bái kiến Tôn chủ!”Bảy vị cao thủ nhất tề hướng Long Thiên Tuyệt bái, bọn họ nghe nói Tôn chủ muốn phát bảo vật, mọi người tới thật nhanh, cho nên thời gian ngắn như vậy đã tề tựu đầy đủ.
Đám người Đại trưởng lão mị tâm căng thẳng, càng thêm nóng nảy.
Những người này gần nhất, vẫn không thể đem linh quả cùng linh thạch toàn bộ chia cắt xong?
Tất cả mọi người đều là cao thủ cấp Huyền Hoàng, biết tầm quan trọng của những thứ linh quả cùng linh thạch này đối với bọn họ, ai không muốn, đó chính là thiếu não a.
“Chư vị, Bổn Tôn gọi các ngươi tới……………”Long Thiên Tuyệt cố ý kéo dài thanh âm, vừa mới nói nửa câu, đã bị Đại trưởng lão cắt đứt.
“Long tôn chủ, lão phu có lời muốn cùng ngươi một mình thương nghị, không biết có thể hay không?”
“Không vội! Chờ Bổn Tôn nói xong chuyện trước mắt, sẽ cùng trưởng lão thương nghị cũng không mộn a.”Long Thiên Tuyệt nói.
“Không được! Không được! Chuyện này rất là quan trọng, trước hết lão phu cùng với Long tôn chủ nói chuyện.”Đại trưởng lão nơi nào để cho hắn đi phân phát bảo vật chứ? Vội vàng nửa tha nửa dắt lôi kéo Long Thiên Tuyệt hướng về phía gốc phòng đi tới, nhỏ giọng nói: “Long tôn chủ, lão phu suy nghĩ sâu xa thực lo lắng một phen, Long tôn chủ có chí hướng cao xa, tương lai nhất định có thể dẫn dắt Lăng Thiên cung ở Long Tường đại lục làm ra một phen sự nghiệp rộng lớn, lão phu cùng mấy vị trưởng lão đều nguyện ý vì Lăng Thiên cung phục vụ. Chẳng qua là, trên danh nghĩa mà nói, hiện tại lão phu là đại trưởng lão của học viện Vạn Hoàng, đột nhiên trong lúc này lại phản bội học viện Vạn Hoàng, ngược lại, đi theo Lăng Thiên cung, chuyện này nếu như truyền đi ra ngoài, thể diện của lão phu……….. Ha hả, Long tôn chủ, ngươi xem trong lúc này có cái biện pháp nào để xử lý chuyện này đây?”
Long Thiên Tuyệt câu thần cười một tiếng, nói: “Chư vị trưởng lão nếu như có tâm ý như thế, Bổn Tôn sẽ chiếu cố đến mặt mũi của các vị, sẽ không để cho người bên ngoài tuyên truyền chuyện này ra, bất quá nếu các ngươi muốn gia nhập Lăng Thiên cung, giấy khế ước nhất định phải ký, một khi thời điểm Lăng Thiên cung ta cần các ngươi, các ngươi phải nghe theo hiệu lệnh, vì Lăng Thiên cung xuất ra thực lực, như thế, các ngươi có thể làm được chứ?”
“Có thể! Nhất định có thể!”Đại trưởng lão mừng rỡ như điên, chỉ cần không để cho hắn ở trên giang hồ mất hết mặt mũi, phục vụ cho học viện Vạn Hoàng hay là phục vụ cho Lăng Thiên cung, thật ra thì không có gì đặc biệt, tăng thực lực lên mới là chuyện trọng yếu nhất.
“Tốt, vậy Bổn Tôn sẽ cho người đi chuẩn bị bút mực, chờ chư vị viết xuống văn kiện khế ước, Bổn Tôn sẽ tăng các ngươi linh thạch cùng linh quả thượng đẳng, giúp đỡ các ngươi tăng thực lực lên.”
“Đạ tạ tôn chủ!”Đại trưởng lão lập tức sửa miệng gọi, tương đối thức thời.
Đưa mắt nhìn bóng lưng rời đi của Đại trưởng lão, khóe miệng Long Thiên Tuyệt câu khởi lộ vẻ khinh thường, trước mắt chính là lúc cần người, vạn bắt đắc dĩ, hắn mới mượn hơi những người này, đợi đến sau này khi thế lực của Lăng thiên cung khổng lồ, nhóm người đầu tiên hắn muốn chỉnh đốn chính là bọn họ. Bởi vì….những người này quá mức tham lam, bọn họ vĩnh viễn chỉ biết lợi trước mắt, hắn sẽ không đem những người này coi như là bằng hữu của hắn.
Chẳng qua là, thực đáng tiếc, những thứ linh thạch cùng linh quả thượng đẳng kia a……..
Chờ chúng trưởng lão ký xuống giấy khế ước, Long Thiên Tuyệt căn cứ vào cấp bậc Huyền giai của bọn họ, chia ra mỗi vị cao thủ cấp bậc Huyền Hoàng là một viên Địa Phẩm linh thạch, một viên Thiên Tâm quả, mỗi vị cao thủ Huyền Tôn một viên Huyền phẩm linh thạch cùng với một viên Huyền Linh quả thượng đẳng, mặc dù số lượng không lớn, nhưng mà đối với mỗi vị cao thủ mà nói, đó là một thu hoạch lớn rồi.
Các vị trưởng lão cùng biết, Lăng Thiên cung nhân thủ đông đảo, không thể nào đem tất cả bảo vật đều phân phát cho bọn họ, sau khi mọi người đều chiếm được bảo vật riêng cho mình, một đám cảm thấy mỹ mãn.
Sau khi đuổi các trưởng lão học viện Vạn Hoàng đi, Long Thiên Tuyệt cấp thêm cho bảy vị cao thủ Huyền Hoàng mỗi người một viên Thiên Tâm quả, bảy người biết đây là Tôn chủ đối với bọn họ rất tín nhiệm cùng đặc biệt chiếu cố, mọi người cảm động đến rơi nước mắt, rối rít phát ra lời thế sống chết trung thành.
Rốt cuộc, trong phòng chỉ còn lại có ba người Long Thiên Tuyệt, Côn Luân lão giả cùng Tiểu Bạch, Long Thiên Tuyệt ý vị thâm thường nhìn Côn Luân lão giả nói: “Tiền bối, đừng che giấu nữa, còn có cái thứ gì tốt, hết thảy đều lấy ra đi!”
Côn Luân lão giả cười hắc hắc, từ trong ngực mình lấy ra bốn chiếc nhẫn trữ vật khác, đưa đến trước mặt hắn: “Bảo vật được cất giấu trong bốn chiếc nhẫn trữ vật này mới thực sự là đồ tốt a!”
Long Thiên Tuyệt ánh mắt nhất thời sáng lên, hướng bên trong giới chỉ nhìn qua một lượt, lúc hắn nhìn vào trong, không khỏi ngây dại.
“Thiên Phẩm linh thạch!”
Không sai, lại còn có Thiên Phẩm linh thạch!
Mới vừa rồi thấy Địa Phẩm linh thạch, đáy lòng hắn còn kích động nhỏ, không nghĩ tới những thứ kia chẳng qua chỉ là hàng thức phẩm mà thôi, chân chính hàng tốt còn đang ở phía sau a.
“Ngươi nhìn những chiếc nhẫn trữ vật khác đi, còn có kích động lớn hơn đấy.”Côn Luân lão hỉa cười đến thần bí, Tiểu Bạch ở một bên cười trộm.
Long Thiên Tuyệt quét mắt về phía một già một trẻ, hướng về ba chiếc nhẫn khác nhìn vào, đột nhiên, tay của hắn kích động run lên: “Là Tử Tinh thạch cùng Long Tinh thạch! Các ngươi từ nơi nào lấy được Tử Tinh thạch cùng Long Tinh thạch tinh khiết như vậy?”
Là một người Luyện Khí sư, đối với nguyên liệu luyện khí trân quý, thường thường tương đối nhạy bén hơn. Long Thiên Tuyệt nhìn thấy Tử Tinh thạch cùng Long Tinh thạch mà vị luyện khí sư nào cũng đều tha thiết ước mơ, cho nên mới có biểu hiện thất thố như vậy.
“Lão phu từ từ nói cho ngươi nghe………..”Côn Luân lão giả vuốt râu mép, cười cười nói cho hắn tất cả đầu đuôi những chuyện phát sinh sau khi đến Vân tộc.
Lúc Côn Luân lão giả nói tới Vân Khê mới vừa đi vào Vân thành lại đi dạo một chuyến Hương Lâu, còn muốn được phục vụ “khẩu vị nặng”, nhất thời Long Thiên Tuyệt mặt đen như đáy nồi, mà Côn Luân lão giả lại nói rất nhiệt tình, cố ý chính là làm cho hắn sinh khí, để cho hắn đánh đổ bình dấm chua, có thể nghĩ lão đầu nhi này lòng có bao nhiêu tà ác.
Vân Khê nếu biết hắn ở sau lưng làm chuyện xấu như vậy, nhất định sẽ ngửa mặt lên trời thở dài, nhờ vả sai người a!
Long Thiên Tuyệt đáy lòng ê ảm, bất quả đối với Khê Nhi, hắn là tuyệt đối tín nhiệm. Nàng ở Vân tộc chiếm được nhiều bảo vật như vậy, lại sai người đem hết đưa tới cho hắn, rất hiểu tâm ý của hắn a……..
“Tiền bối, Khê Nhi trừ đưa tới những bảo vật này, còn gửi thư hay là nhắn gì cho ta không?”Long Thiên Tuyệt mong đợi hỏi, hai mắt sáng quắc, với hắn những bảo vật này còn chưa trân quý bằng lời nhắn gửi của Khê Nhi.
“Để cho lão phu suy nghĩ thật kỹ......” Côn Luân lão giả vuốt râu mép, cố ý thừa nước đục thả câu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.