Trong một bụi cây cành lá sum suê,truyền đến tiếng đánh nhau kịch liệt. Thân ảnh nho nhỏ vật lộn với một con hươu rừng, tiếng cười vui vẻ thỉnh thoảng truyền vào trong tai. Cao thủ dẫn đầu canh giữ ở chỗ sáng, Long Thiên Thần canh giữ ở chỗ tối, cũng không có ra tay giúp đỡ. Thân ảnh kiên cường cùng với vẻ mặt cố gắng của cô bé làm người ta động lòng. Bé muốn dựa vào sự cố gắng của mình khiến cho những người bạn của mình chấp nhận, cho dù là bị thương, thiếu kinh nghiệm, cô bé cũng không thèm để ý. Rốt cục, kiếm trong tay cô bé đâm một cú trí mạng xuyên qua cổ họng con hươu rừng. Cuộc chiến kết thúc. “Tiểu Tĩnh thật giỏi a” Tiểu Mặc lặng lẽ đi tới bên cạnh Long Thiên Thần, mắt thấy một màn cuối cùng này thầm cảm thấy cao hứng thay Tiểu Tĩnh. Cô bé thành công, qua sự cố gắng của bản thân săn được một con mồi. “Thời gian không còn sớm, chúng ta nên trở về nơi cắm trại tập hợp.” Cao thủ bảo vệ mở miệng nói, đối với Đoan Mộc Tĩnh thái độ rõ ràng ôn hòa hơn rất nhiều. “Cám ơn Tra thúc thúc.” Đoan Mộc Tĩnh giơ lên khuôn mặt nhỏ nhắn, hướng hắn cười ngọt ngào. Cao thủ nhất thời sửng sốt, có chút ngượng ngùng cười cười, còn chưa từng có người nào kêu hắn ngọt ngào như vậy, hắn thực không quen, nhưng cũng rất hưởng thụ. Hắn tự tay giúp nàng nhặt lên con mồi: “Chúng ta mau trở về đi thôi, nếu chậm cháu sẽ bỏ qua cơm tối.” “Dạ.” Gật đầu, tay nhỏ bé lau mồ hôi, Đoan Mộc Tĩnh nhìn con mồi mình đánh được, nụ cười vui vẻ lan tới đáy mắt. Sau khi được mồ hôi rửa qua Đoan Mộc Tĩnh bỗng thoát thai hoán cốt, cực kỳ giống thiên sứ rơi lầm xuống nhân gian làm cho người ta đau lòng hận không thể đem cô bé giấu đi. Đưa mắt nhìn thân ảnh một lớn một nhỏ từ từ đi xa, thúc cháu Long Thiên Thần cùng Tiểu Mặc liền từ nơi ẩn thân bước ra cảm khái lẫn nhau. ” Thời gian qua công phu của Tiểu Tĩnh tiến triển không ít.” “Tiểu Tĩnh cười lên thật đáng yêu.” Long Thiên Thần thuận tiện cho đứa cháu nhỏ một cái ánh mắt khinh bỉ: “Tiểu sắc quỷ”. Tiểu Mặc không cam lòng yếu thế trả về cho hắn một cái ánh mắt: “Thần thúc thúc, là thúc tư tưởng quá không thuần khiết rồi!” Khóe miệng Long Thiên Thần run lẩy bẩy không có cùng hắn tranh luận tiếp, ngẩng đầu nhìn phương hướng Long Vương cốc nơi xa: “Hôm nay sắc trời không còn sớm, chúng ta trước tiên ở phụ cận nghỉ ngơi, đợi ngày mai sáng sớm liền vào Long Vương cốc.” “Dạ, vậy chúng ta sẽ đuổi theo Tiểu Tĩnh sao?” Nhớ tới những tiểu nhân đáng xấu hổ ở tổ 6 kia, Tiểu Mặc không khỏi lo lắng thay Tiểu Tĩnh. Không hiểu bọn họ có khi dễ Tiểu Tĩnh nữa không. Long Thiên Thần không phản đối, hai thúc cháu tiếp tục đi theo Tiểu Tĩnh. Tại khu cắm trại của Đoan Mộc Gia tộc, bọn nhỏ tổ 6 tham gia khảo hạch đứng thành một hàng, tiếp nhận thẩm duyệt của các vị trưởng lão cùng những cao thủ. Mỗi tổ đều có chút thu hoạch, cũng không có một tổ nào thu hoạch vượt qua tổ 6. Tất cả mọi người đều ngạc nhiên quan sát con mồi của tổ 6, bọn họ bất quá chỉ có sáu người, lại đánh được gần mười con mồi, trong đó có không ít con mồi lớn hơn, mạnh hơn bọn họ rất nhiều. Cảnh tượng này không khỏi quá khả nghi đi. Nhất là người của hai tổ kia, đem mặt mũi bầm dập làm trò hề lại không thể tin khi nhìn con mồi của tổ 6, ai cũng không muốn tin tưởng. “Cái này không thể nào, một canh giờ trước, bọn họ mới bắt được một con mồi, chúng ta đều tận mắt thấy được, làm sao có thể trong thời gian một canh giờ đã đánh được nhiều con mồi như vậy? Bọn họ nhất định là ăn gian.” “Đúng. Nhất định là ăn gian. Bọn họ không thể nào đánh được cả con báo.” Đổi lại là bọn họ, sáu người hợp lực, cũng chưa chắc có thể đánh thắng một con báo, càng đừng nói tới thực lực của tổ 6 so với bọn họ kém hơn rất nhiều. Đánh chết bọn họ cũng không tin đây là sự thật. Người tổ một mặt mũi cũng bầm dập không khá hơn chút nào. Hai tổ người sau khi trải qua một phen ẩu đấu, kiểm lại con mồi của mình, bất kể thế nào một tổ bọn họ có lượng con mồi nhiều nhất, thắng định rồi. Ai ngờ nửa đường nhảy ra cái tổ 6 đem vị trí thứ nhất của bọn họ đoạt đi. Tổ 6, mười con mồi...... Đây quả thực là chê cười. Các tổ bọn nhỏ không ngừng hoài nghi, Lạc trưởng lão cầm đầu các cao thủ khác cũng biểu thị sự hoài nghi. “Các ngươi nói, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” ánh mắt sắc bén của Lạc trưởng lão rơi vào bọn nhỏ tổ 6 và cao thủ đi theo cùng nhau lịch lãm. “Hồi lạc trưởng lão lời mà nói…, những thứ này con mồi đúng là tới có chút kỳ hoặc, nhưng là quả thật không có bất kỳ người hỗ trợ, về phần nguyên do trong đó, bọn nhỏ cũng nói không rõ ràng lắm.” Nói đến lại buồn bực, cao thủ dẫn đầu so với bất luận kẻ nào cũng đều buồn bực hơn. “Kỳ hoặc? Đó chính là có vấn đề. Nói rõ ràng cho ta, không được bỏ qua bất kỳ một chi tiết nào.” Lạc trưởng lão là người cẩn thận, không chấp nhận đáp án mơ hồ như thế, hơn nữa hắn còn có ý định khác, cho nên càng muốn biết rõ ràng chân tướng sự tình. Vì vậy cao thủ dẫn đầu đem sự tình trải qua nói tỉ mĩ một phen, bao gồm cả hai trận mùi thơm kỳ dị kia, mọi người nghe thấy vô cùng kỳ diệu. Lạc trưởng lão sau khi nghe xong, liễm mi tâm, bí hiểm. Mọi người ở đây chờ chực phản ứng của hắn, hắn phất tay một cáitùy ý nói một câu: “Tất cả giải tán đi, chuyện này lão phu sẽ điều tra rõ ràng.” Lúc này, Đoan Mộc Tĩnh đi theo cao thủ dẫn đầu chậm chạp đến, hấp dẫn lực chú ý của mọi người. “Tại sao trở về trễ như thế?” Lạc trưởng lão đặc biệt chú ý đánh giá Đoan Mộc Tĩnh chốc lát, hắn không quên tiểu cô nương trước mắt này chính là hài tử kế thừa Thiên Nhãn của Đoan Mộc Gia tộc chính, không khỏi chú ý nhiều hơn. “Hồi Lạc trưởng lão, Tĩnh tiểu thư vì đi săn con mồi một mình nên mới có sự chênh lệch, khi trở về đứa nhỏ nhớ lầm đường cho nên mới chậm.” Cao thủ dẫn đầu cướp lời. Đoan Mộc Tĩnh ngẩng đầu, nhìn hắn một chút, biết là hắn đang cố ý giúp nàng, nàng cúi đầu đối với lạc trưởng lão nói: “Lạc trưởng lão, thật xin lỗi, là ta liên lụy Tra thúc thúc.” “Hươu rừng là ngươi bắt được?” Lạc trưởng lão đáy mắt tinh quang chớp động. “Đúng vậy.” Đoan Mộc Tĩnh đáp. “Thật là ngươi bắt được. Sẽ không phải ngươi cũng gặp được cái gì chuyện kỳ hoặc, tùy tiện từ trên mặt đất nhặt được a?” “Ta xem hơn phân nửa là nhặt được, nếu như không phải là nhặt được, đó chính là nàng dùng lực lượng Thiên Nhãn bắt con mồi.” Bọn nhỏ tổ khác rối rít ồn ào. Bọn nhỏ tổ 6 vừa nghe, cũng cảm thấy rất khả nghi, ánh mắt mọi người nhìn Đoan Mộc Tĩnh nhiều thêm phần tức giận. “Chúng ta cầu xin ngươi dùng Thiên Nhãn giúp chúng ta, ngươi không chịu, mình sau lưng lại sử dụng Thiên Nhãn, quỷ ích kỷ”. “Chúng ta sau này cũng không muốn cùng nàng chơi, đồ ích kỷ, quỷ hẹp hòi.” Đáy lòng nhất thời dâng lên một cổ ủy khuất, Đoan Mộc Tĩnh không nghĩ tới những đồng bạn có thể hiểu lầm mình như vậy, cô bé không hiểu mình rốt cuộc làm sai cái gì, vì sao luôn không chiếm được sự thân thiết cùng thấu hiểu của đồng bạn. Che đi sương mù nơi ánh mắt, cúi đầu nhìn xuống mặt đất, bé không muốn giải thích cái gì nữa. “Lạc trưởng lão, thật ra thì......” cao thủ một đường cùng đi với nàng muốn lên tiếng vì nàng giải thích, bên này Lạc trưởng lão giơ tay lên ngăn trở hắn, “Tốt lắm, hôm nay khảo hạch rèn luyện dừng lại ở đây.Mọi người giải tán,đi nghỉ ngơi đi”. “Đoan Mộc Tĩnh, ngươi lưu lại.” Lạc trưởng lão đem Đoan Mộc Tĩnh một mình lưu lại, những người còn lại thì tự tản đi còn lại những người còn bận rộn. Tiểu Mặc tức giận nắm quả đấm, vì Tiểu Tĩnh bị tổn thương bởi bất công, Tiểu Tĩnh như vậy là thật tình cố gắng, nhưng đổi lại là sự lạnh nhat, như vậy không khỏi quá không công bằng. “Đừng nóng vội, chờ Tiểu Tĩnh đi ra ngoài, chúng ta đem cô bé kêu đi ra, hảo hảo nói chuyện.” Long Thiên Thần lôi Tiểu Mặc, để tránh bé nhất thời vọng động, kinh động những cao thủ của Đoan Mộc Gia tộc. Đi theo Lạc trưởng lão tiến vào chủ trướng, Đoan Mộc Tĩnh trong lòng thấp thỏm, tay nhỏ bé nắm chéo áo, có phải hay không Lạc trưởng lão cũng không tin tưởng con mồi là bé đánh được. “Chớ khẩn trương, lão phu gọi ngươi tới không phải là vì chuyện con mồi.” Lạc trưởng lão bưng đĩa điểm tâm đến trước mặt của bé, lộ ra nụ cười hiền lành. Đoan Mộc Tĩnh chần chờ ngưng mắt nhìn hắn, một lúc lâu, mới nhận lấy điểm tâm. “Tiểu Tĩnh, ngươi cùng gia gia mới đến Đoan Mộc Gia tộc không bao lâu, rất nhiều hài tử cùng lứa đối với ngươi chưa quen thuộc, không có biện pháp thân thiết với ngươi, tình cảm có thể vun đắp.” Đoan Mộc Tĩnh vừa ăn điểm tâm, vừa lẳng lặng lắng nghe. “Tiểu Tĩnh, trước ngươi Đoan Mộc Gia tộc chúng ta đã từng xuất hiện hai đến ba tộc nhân có Thiên Nhãn truyền thừa, bọn họ có thiên phú đặc thù, vì gia tộc cống hiến rất nhiều, trở thành người trong gia tộc được người người kính ngưỡng. Ngươi có biết, vì sao bọn họ có thể được gia tộc người kính yêu, mà ngươi lại không thể?” Đoan Mộc Tĩnh lắc đầu. Lạc trưởng lão ánh mắt híp lại, tiếp tục hướng dẫn: “Đó là bởi vì bọn họ có thể vì gia tộc, buông tha cho ích lợi cá nhân, vì gia tộc hy sinh hết thảy. Tư tưởng cùng tinh thần hy sinh như thế, làm sao lại không được người trong gia tộc kính yêu? Muốn nhận thì phải cho đi, đạo lý như vậy, ngươi nếu là muốn nhận được sự tiếp nhận cùng cho phép của những đồng bạn, đầu tiên sẽ phải hiểu được giao ra.” Đoan Mộc Tĩnh đã hiểu: “Nhưng là, cháu đã làm rất cố gắng.” “Chưa đủ, vẫn chưa đủ”. Lạc trưởng lão khẳng định như chém đinh chặt sắt (chắc chắn),ánh mắt trong nháy mắt trở nên sắc bén, “Ngươi bây giờ làm những chuyện như vậy, bất quá là chút ít việc vụn vặt, căn bản bé nhỏ không đáng kể. Ngươi muốn để cho tất cả mọi người nhận ra ngươi, thích ngươi, ngươi nhất định phải giao ra nhiều hơn.” “Vậy… cháu phải làm gì bây giờ?” Đoan Mộc Tĩnh hướng Lạc trưởng lão xin chỉ giáo. Lạc trưởng lão hơi nâng lên nụ cười: “Thật ra thì rất đơn giản, có một cơ hội tốt đang bày ra trước mắt của ngươi, ngươi chỉ cần cố gắng đi làm, có thể nhận được sự cho phép cùng tiếp nhận của mọi người.” “Cơ hội gì?” “Nói thiệt cho ngươi biết, lần này chúng ta đi ra đây, trừ mang bọn ngươi lịch lãm ở ngoài, còn có một nhiệm vụ đặc thù, đó chính là phải tìm được Long tiên thảo ở Long Vương cốc.” Lạc trưởng lão dừng một chút, “Ngươi còn nhớ rõ gia chủ sao?” “Nhớ được.” Đoan Mộc Tĩnh gật đầu, trong đầu xẹt qua một người. Lúc nàng mới tới Đoan Mộc Gia tộc là vị bá bá đã gặp nàng cùng gia gia. Hắn thoạt nhìn rất uy nghiêm, nhưng là sắc mặt không tốt, giống như là ngã bệnh. “Một năm trước gia chủ bởi vì luyện công tẩu hỏa nhập ma, bị nội thương, đến nay cũng không thể phục hồi như cũ. Bây giờ nghe nói Long tiên thảo ở Long Vương cốc có thể chữa khỏi bệnh tình của hắn, cho nên lão phu tính toán dẫn mấy tên cao thủ, đi trước Long Vương cốc tìm kiếm Long tiên thảo. Bất quá Long tiên thảo sinh trưởng ở vị trí cực kỳ đặc thù, người của chúng ta từng lẻn vào Long Vương cốc tìm kiếm nhưng không có tìm được bất kỳ tung tích nào của Long tiên thảo. Lần này, chúng ta tính toán thừa dịp lúc ban đêm lại lẻn vào Long Vương cốc, tranh thủ trong thời gian ngắn nhất tìm kiếm được Long tiên thảo.” Lạc trưởng lão ngừng lại, ngưng mắt nhìn nàng, nói: “Trong thời gian ngắn nhất, muốn xác định vị trí Long tiên thảo, chúng ta cần ngươi dùng con mắt trời cho của ngươi tới giúp chúng ta tiên đoán. Chỉ cần ngươi trợ giúp chúng ta tìm được Long tiên thảo, chữa khỏi bệnh gia chủ, ta bảo đảm trong gia tộc tất cả mọi người sẽ đối đối đãi với ngươi khác xưa, đồng bạn của ngươi cửa cũng sẽ đối với ngươi thay đổi thái độ, bắt đầu tiếp nhận ngươi. Đây là một cơ hội rất tốt, có muốn nắm chặt nó hay không thì phải xem quyết định cuả ngươi.” Động tác ăn điểm tâm dừng lại, ánh mắt như nước long lanh nhìn đối phương, Đoan Mộc Tĩnh lâm vào trầm mặc. Lạc trưởng lão nhìn chăm chú vào thần sắc của nàng, cũng không thúc dục nàng, kiên nhẫn nói: “Ngươi trở về suy nghĩ thật kỹ, hôm nay trước khi trời tối, cho ta một cái đáp án. Qua tối nay, ngươi có thể bị mất đi cơ hội. Cẩn thận thử nghĩ xem, ngươi rốt cuộc có muốn nhận được sự đồng ý cùng tiếp thu của mọi người hay không, có muốn hay không để cho tất cả mọi người trong gia tộc thích ngươi.” Đoan Mộc Tĩnh mơ mơ màng màng đi ra khỏi doanh trướng, lời của Lạc trưởng lão cứ vây quanh bé kể từ khi bé đi ra khỏi doanh trướng, chỉ cần bé sử dụng lực lượng Thiên Nhãn, sẽ có thể giúp gia chủ bá bá chữa khỏi thương thế, có thể nhận được sự tiếp thu của người trong gia tộc,sức hấp dẫn lớn cỡ nào a. Chẳng qua là...... Cô bé ngẩng đầu, mê mang nhìn về phía bầu trời, rốt cuộc phải làm sao bây giờ? “Quỷ ích kỷ!” “Quỷ hẹp hòi!” Bên cạnh có đồng bạn đi qua, kèm theo chính là ánh mắt khinh miệt cùng khinh bỉ. Ngực bé rầu rĩ, thật không thích cảm giác đồng bạn bài xích bên ngoài. Đứng ở trong doanh địa, giống như đứa trẻ lạc đường, bé không biết nên đi đâu. “Tiểu Tĩnh! Tiểu Tĩnh!” Người nào gọi mình vậy? Đoan Mộc Tĩnh quay đầu nhìn quanh một vòng, phát hiện tất cả mọi người đều bận rộn việc của mình, nghỉ ngơi, ăn cơm, căn bản không có người để ý tới bé, bé giống như là một người ngoài cuộc, vĩnh viễn không cách nào dung nhập vào thế giới của bọn họ. “Tiểu Tĩnh, đến doanh địa bên ngoài đi!” Cái thanh âm này, rất quen thuộc, giống như là...... Đoan Mộc Tĩnh Tâm thực vui mừng, nhìn chung quanh một chút, may là tất cả mọi người không có chú ý tới mình, bé lén lút rời đi doanh địa. “Tiểu Mặc ca ca, là huynh sao?” Bé đè ép tiếng nói, khó nén được sự kích động trong lời nói. Thân ảnh một lớn một nhỏ từ nơi ẩn thân đi ra, Đoan Mộc Tĩnh định thần nhìn lại, cao hứng nhảy lên: “Tiểu Mặc ca ca, Thần thúc thúc.” Trên khuôn mặt xinh xắn nhất thời nở ra nụ cười xán lạn, Đoan Mộc Tĩnh thiếu chút nữa cho là mình đang nằm mơ, không nghĩ tới lại có thể ở chỗ này gặp bọn họ. Nước mắt vui vẻ nhất thời dâng lên bên trong hốc mắt. “Tiểu Tĩnh, tại sao khóc? Là bởi vì những người đó khi dễ muội sao? Muội yên tâm, tối nay ta nhất định thay muội hảo hảo dạy dỗ bọn họ.” Tiểu Mặc quơ quả đấm, bực tức nói. Tiểu Tĩnh vừa lau nước mắt, vừa lắc đầu: “Không phải là, là bởi vì nhìn thấy hai người thật cao hứng, cho nên mới rơi lệ. Không có ai khi dễ muội, muội ở chỗ này rất tốt.” Tiểu Mặc hếch lên cái miệng nhỏ nhắn, cũng không vạch trần lời nói dối của cô bé. Đưa tay, sờ sờ đầu của cô bé, giống như mẫu thân an ủi bé lúc bé thương tâm vậy: “Tiểu Tĩnh, không cần để ý cách nhìn của người khác đối với muội, bọn họ không thích muội, thì sao chứ? Dù sao đã có chúng ta thích muội rồi, không phải sao. Mẫu thân đã nói, đối với người không tốt với mình, thì ngàn vạn không nên chú ý. Bởi vì trong cuộc đời của mình, không có ai có nghĩa vụ sẽ đối tốt với mình, cũng không có ai nhất định phải thích mình. Chỉ cần mình quý trọng người tốt với mình, như vậy là đủ rồi.” “Mẹ cháu nói rất có đạo lý.” Long Thiên Thần liên tiếp gật đầu, bắt đầu nghiên cứu cuộc sống của mình. Đoan Mộc Tĩnh suy tư chốc lát, đột nhiên hiếu kỳ nói: “Di, Tiểu Mặc ca ca, làm sao huynh biết có người đối với muội không tốt? Chẳng lẽ......” Bé nghi ngờ. Tiểu Mặc khả ái gãi đầu, cười hắc hắc nói: “Vốn là nghĩ sớm một chút chào hỏi muội, nhưng là bên cạnh muội vẫn có những người khác, cho nên không thể làm gì khác hơn là nhìn muội từ phía xa.” Đoan Mộc Tĩnh mấp máy cái miệng nhỏ nhắn nở nụ cười thoải mái: “Nguyên lai là như vậy, muội còn tưởng rằng Tiểu Mặc ca ca biết trước.” “Ha ha, Tiểu Tĩnh càng ngày càng dài dòng, dùng cả thành ngữ để nói.” Tiểu Mặc bộ dáng tiểu đại nhân sờ sờ đầu của cô bé tỏ ý khen ngợi. Long Thiên Thần thuận theo, liếc xéo Tiểu Mặc, thấy thế nào đều giống như tiểu tử thúi này mượn cơ hội gian lận. “Tiểu Mặc ca ca thật cao.” Đoan Mộc Tĩnh đơn thuần cười đùa, một chút cũng không có ý thức được mình bị ăn bớt. “Đó là dĩ nhiên, ta là nam tử hán, sớm muộn gì cũng cao hơn phụ thân.” Vượt xa phụ thân, chính là mục tiêu trong lòng hắn. “Đợi đến thời điểm sang năm, ta liền cao hơn cả Thần thúc thúc.” Tiểu Mặc dã tâm thật lớn. Long Thiên Thần một tay ấn ở cái đầu nhỏ của bé, dùng sức xoa nắn: “Cháu khoác lác quá đi.” “Buông tay. Nếu như người ta không cao được cũng là bị thúc làm hại.” Tiểu Mặc liều mạng tránh khỏi bàn tay của Long Thiên Thần, hai mắt sáng lên nhìn Đoan Mộc Tĩnh vui sướng khó nói lên lời. “Tiểu Tĩnh, chúng ta lần này tới đây là vì tìm Tiểu Bạch. Nó bây giờ đang ở Long Vương cốc, muội theo chúng ta cùng đi đi, chúng ta tìm được Tiểu Bạch rồi qua nhà ông ngoại ta. Chúng ta qua nhà ông ngoại chơi, đúng rồi, còn có Tiểu Huyên Huyên muội muội ta cực kỳ thích, cực kỳ khả ái, muội nhìn thấy bé nhất định sẽ thích.” “Tiểu Huyên Huyên, muội muội của huynh?” đôi mắt Đoan Mộc Tĩnh mở to tò mò nóng lòng muốn gặp mặt. “Ừ, em bé hiện tại chẳng những có thể gọi ba ba, còn có thể gọi ta ca ca.” Tiểu Mặc có chút tự hào nói. “Bé nhất định rất xinh đẹp, rất khả ái phải không?” Sau một trận mừng rỡ Đoan Mộc Tĩnh thần sắc buồn bả, tâm tình xuống thấp nói, “Nhưng hiện tại muội không thể đi, gia gia nói nơi này mới là nhà của muội, muội là tử tôn của Đoan Mộc Gia tộc, nên theo tộc nhân ở chung một chỗ.” “Như vậy a, nhưng là bọn họ đối với muội không tốt, muội ở nơi này một chút cũng không vui vẻ......” Tiểu Mặc có chút thất vọng, có chút bận tâm. Trong đầu Đoan Mộc Tĩnh lần nữa hiện lên lời của Lạc trưởng lão, bé tinh thần chấn động, nói: “Không có chuyện gì, bọn họ rất nhanh sẽ thay đổi thái độ đối với muội, bọn họ sẽ từ từ yêu thích muội.” Trong nội tâm, cô bé đang để ý cách nhìn những người khác đối với bé. Cô bé không cách nào phóng khoáng giống Tiểu Mặc ca ca, hoàn toàn không thèm để ý đến thái độ cùng phản ứng của người chung quanh, bất kể đúng hay không đúng, bé muốn vì mình cố gắng thêm một lần.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]