Gò núi mờ mịt xa xa một màu bạc trong suốt xuất hiện rực rỡ xinh đẹp.
Hắn nhanh nhẹn chuyển động, kiếm quang lóe lên, giết chết bảy tám Tử Linh.
Áo bào thật mỏng màu bạc, tựa như cánh ve rất nhẹ nhàng không mang theo bất kỳ sức nặng, vạt áo nhợt nhạt vẽ ra độ cong tươi đẹp, không biết làm say đắm bao nhiêu ánh mắt.
Dạ Tử Hi bám theo một đoạn cách nhau khá xa, song khoảng cách này cũng không ảnh hưởng tới hắn. Thân thủ của hắn lặng lẽ đi vào trái tim của nàng.
Nàng thật tò mò, không biết hắn vì sao một mình tới đây, nàng cũng lo lắng, sợ hắn một người khó có thể đối kháng với nhiều tử linh như vậy. Sự thật chứng minh, tử linh tựa hồ cũng đi theo hắn men theo thân ảnh của hắn mà đi.
Là nơi nào gió thổi qua lướt lên trán của hắn tóc dài như mực ở trong gió như tơ như lụa trải ra.
Dạ Tử Hi xa xa nhìn một màn này, bỗng nhiên say mê, nàng ghen tỵ gió kia, nó có thể tùy ý khẽ vuốt trán của hắn, lặng lẽ hôn gương mặt bóng loáng như ngọc của hắn......
Nàng hi vọng mình chính là cơn gió kia, thỉnh thoảng nghịch ngợm sát qua trán của hắn trước, rình coi khuôn mặt rạng rỡ như mặt trời của hắn.
Khi thấy bóng lưng của hắn, nàng bẩm sinh tự tin cùng cao ngạo, chỉ một thoáng đã trở nên rất nhỏ bé nhỏ bé, như những hạt bụi trong không khí, nàng nguyện cuộc đời này chìm đắm trong đôi mắt sáng của hắn trọn đời sa vào không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1260222/quyen-5-chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.