“Ta thật vất vả hạ quyết tâm, định đem nó đi bán lấy tiền, ai ngờ khi ta đến tiệm cầm đồ, phát hiện đã có người ung dung đứng canh ở cửa, cầm bức hoạ vẽ ta và Thiên Thần đi khắp nơi tìm kiếm, liền ngay cả hiệu thuốc bắc cũng đều bị người Long gia chiếm lĩnh. Ta biết con đường này không thể thực hiện được, không còn cách nào phải mang theo Thiên Thần chạy tới sâu trong núi, ta đối với thảo dược chỉ đơn giản hiểu biết sơ sơ, cho nên lấy mình làm vật thí nghiệm, đi nếm thử các loại thảo dược, rồi hái thuốc nghiền thuốc cho Thiên Thần, …. Công sức không phụ lòng người, bệnh của Thiên Thần rút cuộc chuyển biến tốt đẹp, mà ta, bởi vì đủ loại mệt nhọc lại ăn nhầm dược thảo có độc tính mà bị bệnh ngất đi”
“Chờ đến khi ta tỉnh lại, hai huynh đệ chúng ta đã ở trong một khu vườn xa lạ, có người đã cứu hai huynh đệ ta. Đáng tiếc ta chưa kịp nhìn mặt ân nhân cứu mạng, thì ân nhân đã rời đi. Ta và Thiên Thần cũng không muốn nán lại lâu trong vườn của người khác, đợi thân thể tốt lên chút ít, ta lại dẫn Thiên Thần tiếp tục chạy trốn”
“Sau chúng ta gặp được đám người Thường bá và Dương bà bà đến tìm chúng ta, bọn họ lúc trước nhận ân huệ của mẹ ta, đối với mẹ và hai chúng ta rất mực trung thành, vì hộ vệ hai người chúng ta, bọn họ dứt khoát bỏ người nhà mình qua một bên, đi theo hai huynh đệ ta cùng nhau chạy trốn”
“Vô tình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1260156/quyen-5-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.