Kha thị vệ nghe được tiếng nói, liền quay đầu lại, cúi đầu nhìn xuống, thấy một đứa bé đứng ở phía sau hắn, thân cao mới tới hông của hắn. Nhìn kỹ, chỉ thấy đứa bé kia mặt mày cong cong, khuôn mặt nhỏ bé trắng hồng, miệng nhỏ như anh đào, ngũ quan xinh xắn, khó có thể chê bai. Trên đầu của bé còn búi tóc đơn giản của nữ hài, trên người thì mặc một cái váy màu vàng nhạt, cả người thoạt nhìn phấn điêu ngọc trác, làm cho người ta hai mắt tỏa sáng.
Hài tử nhà ai vậy?
Lớn lên lại xinh đẹp như thế?
Đặc biệt chính là, hai đầu lông mày đứa nhỏ này còn có anh khí rất hiếm thấy ở các bé gái, mặt khác còn có một cổ khí chất tôn quí, làm cho người ta có ấn tượng rất sâu.
Nếu như đem đặt cùng một chỗ để so sánh với Lục tiểu thư, có thể thấy cô bé này đẹp hơn Lục tiểu thư rất nhiều, cũng có khí chất hơn rất nhiều.
Chỉ là, chiều cao này, tuổi này......
Chân mày của Kha thị vệ nhướng lên: “Làm sao lại thấp như vậy? Ngươi mấy tuổi rồi?”
Tiểu Mặc nhón mũi chân, ngẩng đầu ưỡn ngực nói: “Ta...... Ta mười tuổi rồi!”
Giờ phút này bộ dạng bé đang cải trang, rõ ràng chính là sao chép vẻ ngoài của Tiểu Tĩnh khả ái, nhưng hiện tại nếu đem bé đang mặc nữ trang, đặt chung một chỗ cùng Tiểu Tĩnh, thì hai người thật đúng là không phân cao thấp nha.
Kha thị vệ lắc đầu, với vẻ không tin nói: “Mười tuổi? Ta xem ngươi nhiều lắm là cũng là sáu bảy tuổi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1260144/quyen-5-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.