(* dũng mãnh, mạnh mẽ)
Trong không khí, mùi máu tươi tràn ngập.
Lực chú ý của mọi người toàn bộ đều tập trung vào trên người Cửu Vĩ Hồ, nhìn nó nhắm hai mắt, ngửi mùi máu tươi trong không khí, mỗi một cái nét mặt biến hóa của nó, đều tác động đến nội tâm của mọi người.
Đến tột cùng nó lựa chọn như thế nào, khi nào nó mới mở mắt ra, sau khi mở mắt ra, người thứ nhất nó nhìn thấy sẽ là người nào chứ?
Hết thảy mọi chuyện, cũng chỉ là một điều bí ẩn.
“ Tiểu Tả, rốt cuộc biện pháp của ngươi có hiệu quả không vậy? Sao ta cảm thấy chẳng có kết quả gì hết vậy?” Vân Khê buồn bực, chân chính là muốn giết người a.
“ Ách……… Hẳn là, hẳn là hiệu nghiệm đi!” Tiểu Tả nói quanh co, nó cũng không phải là Cửu Vĩ Hồ, làm sao biết được ý nghĩ của Cửu Vĩ Hồ đây?
Vân Khê thờ dài, tiếp tục giơ cao cánh tay trái, miệng vết thương chảy máu tươi nhiễm đỏ cả cánh tay của nàng, bắt đầu đông kết thành khối. Trong miệng nàng phát ra thanh âm tê tê, một kiếm này đúng thật là đủ đau a.
Vừa lúc này, đột nhiên Cửu Vĩ Hồ động đậy, nghiêng thân đi về phía đội ngũ Hắc y nhân.
“Ta phi! Không phải chứ?” Vân Khê không nhịn được buột miệng mắng, chẳng lẽ Cửu Vĩ Hồ thật là thần thú thị huyết, xem ai máu nhiều hơn, nó sẽ đến gần người đó sao?
Hoàn toàn khinh bỉ ngươi!
Bên này, Hắc y nhân nhất thời một mảnh hoan hô, mọi người phía sau tiến lên phía trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1260142/quyen-4-chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.