Vân Khê không nhận thấy được sự khác thường của bọn họ, bởi vì lực chú ý đã bị một giọng nói hô giá phía dưới hấp dẫn.
“Giọng nói này có vẻ quen tai? Giống như là...... Giống như là Đinh Ngọc? Không đúng, Đinh Thụ? Hay là...... Dù sao cũng phân không rõ, hẳn là một trong bốn Ngọc Thụ Lâm Phong.” Vân Khê bĩu môi, đối với huynh đệ Ngọc Thụ Lâm Phong, nàng không có tìm hiểu nhiều: “Quái, bọn họ làm sao cũng tới buổi đấu giá này? Ta hôm nay không có báo cho bọn họ tới a.”
Long Thiên Tuyệt sờ sờ lỗ mũi, đuôi lông mày khẽ nhướng, không nói gì.
Vân Khê từ cửa sổ thăm dò, rất nhanh liền phát hiện vị trí đối diện cách một ghế lô, Côn Luân lão giả cùng bốn vị đồ nhi đang ở trong đó, chịu trách nhiệm theo giá đúng là lão Tứ- Đinh Phong.
Thấy nàng nhìn qua, Đinh Phong giơ tấm bảng vẫy nàng.
Vân Khê hơi kinh ngạc, chẳng lẽ năm thầy trò này thật muốn mua bảo khí? Vấn đề là, bọn họ có nhiều như bạc vậy sao?
Lầu dưới đấu giá đã bắt đầu gây cấn, một thượng phẩm bảo khí giá quy định một trăm vạn lượng mới quá mấy hiệp giá thoáng chốc tăng đến mười triệu lượng, tốc độ tăng giá khiến Vân Khê chắc lưỡi hít hà không dứt.
Thầy trò Côn Luân lão giả không ngừng kêu giá. Đến thời điểm giá tiền tăng đến ba trăm ngàn hai, lầu một trên căn bản đã không có người kêu giá, lầu hai cũng chỉ còn dư lại thầy trò Côn Luân lão giả, lầu ba ghế lô còn lại vài khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1260127/quyen-4-chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.