Yến hội bắt đầu, Vân Khê khích lệ nói: “Tiểu Mặc, hôm nay là sinh nhật sáu tuổi của con, tất cả mọi người đều đến chúc mừng. Con nên chào hỏi mọi người, sau đó biểu diễn một tiết mục.”
“Nha.” Vân Tiểu Mặc mặc bộ hỉ phục màu đỏ, từ chỗ ngồi nhảy xuống, đi tới cửa bên. Vị trí này làm cho các tân khách trong ngoài đều có thể nhìn thấy, Vân Tiểu Mặc cất giọng khả ái nói, ” Xin chào các vị, con là Vân Tiểu Mặc. Hôm nay là sinh nhật sáu tuổi của con, con tặng các vị màn biểu diễn múa kiếm, hi vọng mọi người đều thích.”
Tiếng vỗ tay thưa thớt.
Tất cả mọi người đều biết bé là tiểu thiên tài luyện khí thiên phú kinh người, so với múa kiếm, bọn họ càng muốn hiện tại quan sát hắn luyện khí, nhưng giờ bé múa kiếm, chỉ là tiết mục góp vui, tùy tiện xem một chút đi.
Chẳng qua là đứa bé sáu tuổi thôi, cùng lắm là hoa chân múa tay, tùy tiện đùa nghịch.
Nhưng khi nhìn tư thế Vân Tiểu Mặc cầm kiếm, bọn họ liền đồng loạt thay đổi ý kiến, riêng một tư thế cầm kiếm thôi đã có khí thế bức người.
Mọi người vốn ôm tâm tình tùy tiện đánh giá, hiện tại thì rối rít mở to ánh mắt nhìn thân ảnh nho nhỏ múa kiếm.
Múa kiếm tự nhiên, như nước chảy mây trôi, lại rất gọn gàng.
Đường kiếm như vậy, rất khó tưởng tượng là xuất phát từ tay một đứa bé.
Xem kiếm pháp kia, phiêu dật, ưu mỹ, nhưng dấu diếm sát cơ.
Khó hơn được chính là, trên thân ảnh nho nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1260104/quyen-4-chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.