“Chết tiệt! Ngươi đứng lại đó cho ta!” Hà Khánh Chu đuổi sát Long Thiên Tuyệt từ ngọn núi đến sườn núi, dần dần phát hiện tốc độ của đối phương thật nhanh kinh người, hắn Huyền tôn tứ phẩm, thậm chí ngay cả bóng người cũng đuổi không kịp, hơn nữa thoạt nhìn đối phương tựa hồ còn cố ý giảm bớt tốc độ chờ hắn.
Tình huống như thế kích thích hắn nặng nề.
“Ngươi đến tột cùng là người nào? Có bản lãnh thì nói tên của ngươi ra!”
Người phía trước đột nhiên dừng lại, quay đầu, khinh cười “Ta nói rồi, ngươi không xứng hỏi tên Bổn Tôn!”
“Ngươi…ngươi là…” Hà Khánh Chu ngừng ngoài Long Thiên Tuyệt năm bước, hai mắt từ từ mở lớn, lời này rất quen thuộc, phảng phất còn quanh quẩn bên tai.
“Không sai! Chính là Bổn Tôn!” Long Thiên Tuyệt giương tay lên, trong nháy mắt bỏ đi mặt nạ trên mặt.
Hà Khánh Chu thần sắc đại biến, đầu tiên là kinh dị, sau đó là vẻ mặt tức giận: “Là ngươi! Lại là ngươi! Rất tốt, ta hiện tại sẽ giết ngươi! Xem ngươi sau này còn như vậy làm sao trước mặt của ta làm càn?”
“Ngươi ngày hôm qua giết không được ta, ngươi cho rằng ngươi hôm nay là có thể giết được ta sao?” Long Thiên Tuyệt trên mặt nở nụ cười, khuôn mặt tuấn tú bỗng sáng lên, ống tay áo đột nhiên bay lên, huyền khí trên người hắn cứ như vậy phóng ra ngoài không thèm che dấu, cả người khí thế bừng bừng.
“Cái gì? Ngươi..ngươi đã thăng đến Huyền tôn ngũ phẩm rồi?!” Hà Khánh Chu cả kinh bắt đầu run rẩy, đây tuyệt đối là thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1260064/quyen-4-chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.