Hách Liên Tử Phong rời đi, thân ảnh ngày càng mờ nhạt, hai mắt Vân Khê đẫm lệ, nước mắt che khuất ánh nhìn, lần này từ biệt không biết đến bao giờ mới có thể gặp lại.
Chắc hẳn hắn đi tìm mẹ.
Từ bỏ đứa con còn nhỏ, người mẫu thân kia có thể lần nữa tổn thương hắn hay không?
Vân Khê rất lo lắng cho hắn, nếu người mẹ đó lại một lần nữa tổn thương hắn, nàng khó có thể tưởng tượng hoàn cảnh vạn kiếp bất phục hắn rơi vào có thể khủng khiếp đến nhường nào. Nếu như có thể, nàng vọng cùng hắn đi, tùy thời dạo chơi, sưởi ấm trái tim hắn, nhưng mà hiện tại nàng đã có gia đình, trong bụng còn có một sinh linh bé bỏng chưa ra đời, không còn là một người cô đơn độc lai độc vãng như trước, tùy tâm sở dục, muốn đi đâu là đi nữa.
“Hách Liên đại ca, mặc kệ huynh gặp được ai, hi vọng huynh có thể trở về tìm ta, không cần một người cô độc rơi vào địa ngục, một mình thống khổ…”
Có người từ phía sau đến gần nàng, ôm nàng vào trong ngực
“Khê nhi, chỉ cần hắn nguyện ý buông tay, ta cũng sẽ nguyện ý tiếp nhận, cùng hắn kết bạn, trở thành bằng hữu.”
Vân Khê càng thêm nghẹn ngào, tình cảm sâu kín rốt cuỗ không khống chế được, quay lại ôm lấy Long Thiên Tuyệt, vùi sâu vào trong ngực chàng, lặng lẽ khóc.
Nàng biết rõ ràng, mình chính là người hạnh phúc nhất trên thế gian này, có trượng phu yêu nàng như mạng, có nhi tử thông minh đáng yêu, còn có hài nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1260045/quyen-4-chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.