Chương trước
Chương sau
“Hiện tại, trên Hiên Viên đài đã không còn là tư oán (thù riêng) của ngươi và hắn, mà đã trở thành chuyện của ngươi và ta. Ngươi dám khiêu khích Quân tử đảng tất nhiên là có mười phần nắm chắc. Ta thật sự rất tò mò, đến tột cùng ngươi có bản lĩnh gì mà có thể không kiêng dè đứng lên khiêu khích chúng ta?” Mặc Tam thiếu nói.
“Kỳ thật ta cũng rất đơn thuần, ta cần một cái đệm kê chân, giúp ta tấn chức. Mà trước mắt, ngươi chính là lựa chọn tốt nhất.”
“Cái gì?” gương mặt lạnh lùng của Mặc Tam thiếu bỗng trầm xuống, tên kia chỉ vì muốn tìm đá kê chân mới tới khiêu chiến cả Quân tử đảng, để bắt hắn hiện thân!
Mục đích thực sự của y là tìm hắn làm đá kê chân?
Rất đáng hận!
Đây chính là đại vũ nhục đối với hắn.
Tên này là dạng người gì, chỉ vì tìm đá kê chân mà làm ra hành động lớn như vậy?
Hắn tức giận tới cực điểm nhưng trong nội tâm cũng bị chấn động không nhỏ. Hắn, Mặc Tam thiếu là người cao ngạo bậc nào, hùng tâm tránh chí bậc nào cũng không dám làm việc điên cuồng như thế. Y lại bình thản ung dung, thái độ bễ nghễ thiên hạ, một bộ dáng giống như đang ăn cơm thì ăn cơm, đi ngủ thì đi ngủ, hết sức bình thường. Đối thủ như vậy không thể không khiến hắn sinh ra đề phòng và sợ hãi.
“Ngươi quá cuồng vọng! Ngươi sẽ phải trả giá vì sự cuồng vọng này!”
Trường kiếm trong tay Mặc Tam thiếu rung lên, lấy trường kiếm làm trung tâm, một quả cầu chân khí từ trên cao giáng xuống, bao phủ trọn Hiên Viên đài bên trong, mười bước xung quanh Hiên Viên đài không ai có thể tới gần, trừ hắn cùng Long Thiên Tuyệt tất cả mọi người đều bị chân khí chấn bức ra bên ngoài quả cầu.
Đây chính là thực lực Huyền tôn nhị phẩm đỉnh.
Long Thiên Tuyệt thần sắc nghiêm túc, càng ngày càng hưng phấn, không sai, đây chính là điều hắn muốn!
Thực lực ngang nhau mới có thể kích phát tiềm năng chính thức của hắn, đây chính là áp lực hắn muốn. Chỉ có phá tan tầng áp lực này, hắn mới có thể nâng cao bản thân, thoát bình cảnh, chính thức tiến lên cảnh giới Huyền tôn tam phẩm.
Khi áp lực của chân khí dạng cầu Mặc Tam thiếu tạo ra càng lớn, hào quang trong đáy mắt Long Thiên Tuyệt cũng càng ngày càng thịnh, hắn tạm thời không phản kích gì, ngược lại đem tất cả thế công, thế phòng (tư thế công kích, tư thế phòng thủ) toàn bộ thu liễm. Hắn hiện tại chính là trạng thái trống rỗng, trạng thái tự nhiên nhất.
Hắn muốn nấng cấp bình cảnh, đầu tiên chính là phải phá tan cực hạn của bản thân.
Đây chân chính là mạo hiểm, bởi bản thân không hề công kích cũng không hề phòng thủ đối với công kích của đối phương, chính là trạng thái yếu nhất của bản thân. Nếu như hắn không nhanh chóng tấn chức, đánh vỡ bình cảnh, rất có khả năng hắn sẽ bị đối phương một kiếm chém nát.
Nhưng mà hắn lại cứ làm như vậy, phong thái chưa từng có từ trước tới giờ!
Bởi vì hắn tự tin, quyết đoán, tính cách này chính là bẩm sinh, khó có kẻ nào có thể giống như vậy.
Đây chính là Long Thiên Tuyệt, một nam nhân tràn đây tự tin, tràn đầy quyết đoán.
Vân Khê đứng trước phiến ngọc bích, nhìn Thiên Tuyệt như vậy, đáy lòng dâng lên niềm tự hào sâu sắc. Nàng chính là hiểu rõ tâm tính cùng tình cảnh giờ phút này của chàng, càng hiểu lại càng thêm khâm phục, càng hiểu lại càng thêm ái mộ chàng, cho nên mới tự hào.
Nàng tin tưởng, tin chàng nhất định có thể làm được, cho dù thất bại thì sao, cùng lắm thì nàng cùng với trượng phu của mình đồng sinh cộng tử.
Tóm lại, bất cứ chuyện tình gì trên thế gian này đều không thể khiến hia người họ chia cách, vô luận là thân thể hay là tâm hồn.
“Quá điên cuồng! Hắn đang đánh cuộc sao?” Chiến Thiên Dực thấp giọng hô nhỏ, nhiệt huyết bỗng dưng sôi trào. Đã bao lâu rồi hắn chưa làm việc điên cuồng như thế? Đột nhiên có chút tưởng niệm, thật hy vọng giờ phút này hắn cũng có thể đứng trên Hiên Viên đài, cùng Long Thiên Tuyệt kề vai chiến đấu. Kẻ sĩ chết vì tri kỉ, chỉ có chiến hữu như vậy mới có thể khiến hắn nhiệt huyết sôi trào, mặc kệ sinh tử, đây chính là tâm hồn cộng minh. (đồng cảm, thấu hiểu)
“Haah, người này tiền đồ vô lượng.” Viện trường cười, đáy mắt xẹt qua vẻ thần bí.
Tỷ đệ Hàn Thiên Phong khó hiểu liếc nhau một cái, không hiểu lão đầu tử (haha) trong nội tâm có chủ ý gì.
“Đi chết đi! Dám vũ nhục người của ta, xuống địa ngục đi!” Theo phiến ngọc bích, Mặc Tam thiếu bắt đầu phát lực, ánh mắt hắn như điện, sát khí lan tràn, một kiếm nhanh như cắt đâm về phía Long Thiên Tuyệt.
Một kiếm khí thế như vũ bào cuồng phong, dùng hết mười phần công lực, giống như trăm ngàn núi lửa cùng lúc cùng chỗ phun trào.
Ầm ầm!
Kiếm khí cùng chân khí dạng cầu ở giữa gặp nhau, tạo thành sấm sét, chấn động xung quanh.
Thân ảnh Mặc Tam thiếu càng giống như thiểm điểm suyên quá, chỉ trong thời gian hai lần hô hấp đã tới gần Long Thiên Tuyệt, một kiếm này nếu như đâm tới, Long Thiên Tuyệt chắc chắn bị chém nát không thể nghi ngờ. Bởi đây không chỉ đơn giản là một kiếm mà còn ngưng tụ chân khí, thế như sấm sét, có thể phá hủy cả tòa núi sừng sững.
Thực lực Huyền tôn nhị phẩm, quả thực rất khủng bố!
Thành viên Quân tử đường đều phấn khích cực điểm, một kiếm này của Tam thiếu thật sự quá khủng bố, trong nháy mắt, bọn họ nhiệt huyết sôi trào, giống như chốc lát sau có thể nhìn thấy Long Thiên Tuyệt cả người bị chém nát, sau đó triệt để tan thành mây khói.
“Thiên Tuyệt!” Mặc dù tin tưởng chàng, nhưng Vân Khê không nhịn được mở to mắt, gắt gao nhìn thẳng người trong ngọc bích.
“Hay lắm!”
Vào lúc một kiếm kia sắp đâm trúng thân hình, một cỗ lực lượng cường đại đột nhiên từ trong thân thể Long Thiên Tuyệt bạo phát, lực lượng này còn hơn cả trăm ngàn núi lửa phun trào, càng giống như vạn đạo cực quang (tia sáng vô cùng rực rỡ chói mắt) xuất hiện trên trời cao, như sóng thần trên biển lớn bao phủ cả đại địa, như Thưởng cổ Lôi thần giáng xuống phẫn nộ!
Rầm! Rầm! Rầm!
Quả cầu chân khí thoáng cái bị chấn vỡ, toàn bộ nổ tung.
Long Thiên Tuyệt đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt kim sắc phát ra ánh sáng kỳ dị, chói mắt hơn nắng gắt ngày hè.
Long Thiên Tuyệt rút bội kiếm bên hông, thân hình bất động nhưng lại khiến tình thế Hiên Viên đài xảy ra biến cố, toàn bộ bị khống chế trong tay của hắn.
“Tấn… tấn chức rồi?” Kiếm chiêu của Mặc Tam thiếu bị ngăn cản, cũng không cách nào tiến lên thêm một bước nữa, hắn trừng lớn hai mắt, nhìn chằm chằm vào ánh mắt kim sắc (màu vàng) của Long Thiên Tuyệt, bộ mặt biểu lộ ngạc nhiên cực độ cùng không thể tin được.
“Đôi mắt kim săc? Ngươi là người của Long gia?”
Mặc Tam thiếu chấn động, trong nội tâm giống như có hàng vạn lớp sóng đua nhau xô đẩy, thật lâu không thể bình tĩnh.
Long gia, một trong những gia tộc cổ lão, từ trăm ngàn năm trước, họ chính là đầu lĩnh trên Long Tường đại lục, có thể so sánh cùng Vân tộc, Mặc gia không thể cùng đẳng cấp với họ được.
Đặc thù của Long gia chính là, con cháu có huyết thống thuần chính nhất đều sẽ có đôi mắt kim sắc, kim sắc càng rõ ràng, đậm nét, huyết mạch của người đó càng thuần khiết.
Hắn thấy được, chính là một đôi mắt kim sắc thuần chính nhất, nói cách khác người này vô cùng có khả năng là hậu duệ của Long gia, hơn nữa càng có khả năng là hậu duệ có huyết thống thuần khiết nhất.
Nhân vật như vậy, đối với Long gia mà nói thì chính là bảo vật, tại Long gia có thể hô phong hoán vũ, ngay cả trên Long tường đại lục cũng có khả năng gây sóng gió.
Ngẫm lại, Vân Tiên tử kia chẳng qua có một phần tám huyết thống cổ lão đã có thể trở thành một yếu nhân (người quan trọng) ở Vạn Hoàng học viện, nếu như có huyết thống thuần khiết của Long gia thì còn được hưởng đãi ngộ đến bậc nào nữa?
Mặc Tam thiếu bị chấn động thật mạnh, không chỉ là bị thực lực của đối phương uy hiếp mà còn bị bản lĩnh của đối phương chấn nhiếp.
“Người Long gia? Thật thú vị!” Viện trưởng cười trầm, bí hiểm.
“Người Long gia?!” Hàn Thiên Phong kích động kêu lên, không biết nghĩ tới điều gì, đáy mắt phát ra hào quang.
Vân Khê đầu tiên cũng bị kích động, vì Long Thiên Tuyệt phá bình cảnh, thuân lợi tấn chức mà vui sướng, sau đó lông mày nhẹ nhíu, thân phận là người Long gia của chàng một khi bại lộ, không biết sẽ phải rước lấy rắc rối nào, không thể đoán trước nhưng tóm lại cũng không phải chuyện tốt. Nhưng mà, Thiên Tuyệt dám ở Hiên Viên đài thì triển thực lực chắc hẳn cũng đã suy nghĩ đến những hậu quả có khả năng xảy ra, chàng có lẽ đã có suy tính riêng.
“Ngươi là người Long gia? Ngươi vì sao phải giấu diếm thân phận?” Mặc Tam thiếu xuất kiếm, phỉa lui lại vài bước, kiếm hoa bay múa, trong không phí xếp lại từng chuỗi khí lãng (luồng khí),khí lãng cùng kiếm khí đan vào nhau, hóa thành một con Giao Long như thực như ảo, há miệng lớn hướng phía Long Thiên Tuyệt phun.
“Ngươi Long gia thì sao? Ta chính là ta, đi không đổi tên, ngồi không đổi họ. Nhớ kỹ đối thủ của ngươi, là Long Thiên Tuyệt!” (quá soái:”>)
Hưu!
Đột nhiên một thanh trường kiếm đâm xuyên Giao Long, xuyên thủng hết thảy, đâm tới cổ họng Mặc Tam thiếu.
Một kiếm này xuất quá nhanh, xuất quỷ nhập thần, giống như thiên quân vạn mã, nhất hướng bất hồi.
Giờ khắc này, khí tức của Long Thiên Tuyệt đã tới đỉnh phong, một kiếm uy nghiền nát toàn bộ chân khí phòng ngự bao quanh Mặc Tam thiếu, không cho hắn có bất kì cơ hội phòng ngự hay phản kháng, trường kiếm cũng đã đâm tới cổ.
Chỉ cần thoáng dùng sức, tính mạng Mặc Tam thiếu liền lập tức biết mất.
Oanh!
Đáy lòng mỗi người nổ tung, giống như có lực lượng vô hình thâm nhập tâm mỗi ngwoif, kích động thật lâu.
Thực lực như vậy, vượt quá nhận thức của mọi người, cho dù Chiến sư huynh mà bọn họ từng coi như thần linh cũng không cường hãn như hắn.
Hắn thật sự chỉ tăng đến Huyền tôn tam phẩm sao? Bọn họ thật sự hoài nghi.
Bản thân Chiến Thiên Dực càng thêm kích động, nhiệt huyết như muốn bùng nổ, đều là thực lực Huyền tôn tam phẩm, hắn rõ ràng nhất. Long Thiên Tuyệt tuy là tấn thăng đến Huyền tôn tam phẩm, nhưng thực lực chân chính của hắn, tuyệt đối hơn! Chiến Thiên Dực sâu sắc cảm nhận được.
Đối mặt với một vị cao thủ tiềm lực vô hạn như vậy, Chiến Thiên Dực ngoại trừ cười khổ cùng ngưỡng mộ cũng không biết làm gì cho cam.
“Ngươi thua! Từ hôm nay trở đi, Vạn Hoàng học viện không có Quân tử đường, chỉ có Lăng Thiên cung! Tất cả thành viên Quân tử đảng đều là đệ tử Lăng Thiên cung của ta, thuận ta thì sống, nghịch ta thì ——!”
“Vong!” Như ma âm vọng tới từ địa ngục, từ trong miệng Long Thiên Tuyệt thốt ra không có bất kì tia tà nịnh nào, ngược lại, lại vô cùng thần thánh, nói là ma âm nhưng lại càng giống như thần nhữ, thần thánh không thể xâm phạm, bất luận kẻ nào đều không thể không cúi đầu thần phục.
Thân hình không động nhưng chân khí toàn thân lại lan tỏa, bao trùm như sóng to gió lớn, bốn phía Hiên Viên đài đều là chân khí của Long Thiên Tuyệt khống chế, nắm bắt toàn cục. Bất luận kẻ nào nếu không chịu vâng theo Long Thiên Tuyệt, hắn chỉ cần nhích ngón tay là có thể bóp chết kẻ đó dễ dàng như bóp chết một con kiến vậy. Tất cả những người vây xem, từ thành viên Quân tử đảng đến những đệ tử khác đều sâu sắc cảm nhận được.
Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết!
Hắn không phải chỉ thuận miệng mà nói, hắn có thực lực như vậy. Hơn nữa, tính mạng mỗi người bọn họ còn đang bị khống chế trong lòng bàn tay của hắn, không có lựa chọn nào khác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.