Nam tử không có ngăn cản, tùy ý nữ tử ấy giơ kiếm đâm về phía Vân Khê
Thời điểm kiếm khí phá toát hư không mà tới, Vân Khê liền đoán được Huyền giai của đối phương, bất quá cũng chỉ là kiếm khách có Thần huyền hai ba phẩm, cũng dám ở trước mặt nàng múa kiếm? Ánh mắt nàng hơi trầm xuống, rất muốn một chưởng giết chết nàng ta! Bất quá, nàng do dự, càng là học sinh có Huyền giai càng cao, thế lực phía sau bọn họ càng không đơn giản, nếu nàng lộ ra thực lực chân chính của mình, ngày sau nhất định hậu hoạn vô cùng. Nhất là khi nàng chống lại ánh mắt thập phần hứng thú của nam tử kia, nàng liền ra quyết định. Kiếm của nữ tử tiến tới gần mục tiêu, mục tiêu không có bất kỳ động tác gì, phảng phất là đang ngoan ngoãn đứng tại chỗ chịu trận. Mép của nữ tử nổi lên một nụ cười lạnh, sát khí trong đáy mắt cuồn cuộn, chỉ cần ai dám câu dẫn Cố sư huynh của nàng, tất cả những kẻ đó đều phải chết, hơn nữa không thể nào chết tử tế!
Mắt thấy sắp đâm tới mục tiêu, bỗng nhiên ngay lúc này, trước mắt bay lên vô số cát bụi, một cỗ bụi đất hướng về phía ánh mắt nàng mãnh liệt bay tới, khoé miệng cười lạnh của nàng chưa kịp thu hồi, liền ăn tới cả miệng đầy cát*(hahahaha~~~).
“Ghê tởm!” kiếm của Nàng dừng lại, đợi bụi cát xung quanh tĩnh lặng trở lại, thì lại phát hiện, người trước mắt đã biến đi đâu rồi?
Chết tiệt! Nàng ta lại trốn thoát rồi!
“Cố sư huynh...”Cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1260010/quyen-4-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.