Chương trước
Chương sau
Hai huynh đệ Dạ hàn Tinh cùng Dạ Hàn Nhật đồng thời đứng ở giữa lôi đài, cả hai đều vô cùng nổi bật, vẫn hấp dẫn ánh mắt mọi người như trước.
Thực lực Dạ hàn tinh năm trước xếp thứ tư trên bảng, gần với Bạch Sở Hà, kỳ thực chỉ là năng lực người ta nhìn thấy, thực lực Dạ Hàn Nhật đến tột cùng như thế nào? Hai huynh đệ rốt cuộc ai có thể thắng được ai, cuối cùng ai trở thành danh hiệu thứ tư trên bảng?
Kết quả tràn đầy hồi hộp.
Vạn chúng chờ mong!
Giữa lúc mọi người cho rằng một cuộc đại chiến sắp triển khai, hai huynh đệ thế nhưng nhìn nhau cười một tiếng.
Dạ Hàn Tinh đem Bảo kiếm trong tay mình, hai tay đưa đến trước mặt huynh trưởng, ánh mắt ôn hòa nhìn đối phương: ” Đại ca, dùng kiếm của ta đi! Cẩn thận một chút, đừng để mệt nhọc.”
Nói xong, hắn dứt khoát xoay người, bước xuống lôi đài.
Oanh!
Lại là một lôi điện lớn nổ tung ở hiện trường.
Ai cũng không dự liệu được kết cục phát triển như vậy, sau khi Dạ Hàn Tinh thay huynh trưởng quét dọn chướng ngại, liền công thành lui thân, hơn nữa còn lấy ra Bảo kiếm tùy thân cho huynh trưởng. Tình nghĩa huynh đệ thắm thiết như thế, không người nào là không rung động!
Dạ Hàn Nhật liếc mắt khẽ mỉm cười, đưa mắt nhìn đệ đệ rời đi, sau đó ở trước mặt mọi người, hắn nhẹ nhàng bỏ xuống chiếc khăn che mặt.
Chỉ một thoáng, toàn trường hoàn toàn yên tĩnh.
Gió nổi lên, Dạ Hàn Nhật áo bào lay động, trường bào màu xanh da trời, cùng màu trời gắn liền một mảnh, giống như tiên nhân!
Người người đều nói Huyễn Dạ Tinh Hải đều là mỹ nhân, quả nhiên không giả! Dạ hàn tinh cùng Dạ Tử hi xuất sắc đã quá rõ ràng, ai có thể ngờ tới Huyễn Dạ Tinh Hải còn có một Dạ Hàn Nhật làm say lòng người như thế?
Vẻ đẹp của hắn, giống như ánh sao ban đêm, như mộng như ảo.
Cho dù là các trưởng lão trong ngày thường đều đã gặp qua Dạ Hàn Nhật cũng là rung động thật sâu, bởi vì Dạ Hàn Nhật hôm nay khác xa Dạ Hàn Nhật ngày thường, trên người của hắn nhiều thêm mấy phần hoàn mỹ tinh thuần nói không ra lời, thu hút nhân tâm!
Dạ Cô Phong nhìn tôn nhi mình đắc ý nhất, híp mắt cười thành một đường, khuôn mặt tự hào.
Vân Khê khẽ hí mắt, nhìn ra hắn đã phục dụng cửu chuyển Thái Cực đan, cho nên trên người mới có biến chuyển lớn như thế. Trên người của hắn che một tầng sương mù thật mỏng, làm cho người ta nhìn không thấu Huyền giai đích thực của hắn nhưng nàng mơ hồ có loại dự cảm, Huyền giai của hắn nhất định đã tiến thêm một bước dài, sâu không lường được.
Cửu chuyển Thái Cực đan có công hiệu lớn như thế, có thể làm cho Huyền giai một người tăng lên nhanh chóng như vậy, có lẽ nàng cũng có thể thử thông qua phục dụng cửu chuyển Thái Cực đan đề cao Huyền giai.Chỉ bất quá, đan dược cứu mạng bậc này, bị coi như đồ để tăng lên Huyền giai, tựa hồ có chút đáng tiếc.
Nàng sờ sờ cằm, trong miệng phát ra thanh âm cảm thán.
Bộ dạng này của nàng rơi vào trong mắt Long Thiên Tuyệt thì thay đổi thành hoàn toàn, rõ ràng chính là một bộ dáng mê gái. Dưới đáy lòng người nào đó cơn ghen tuông nhất thời tràn lan, đưa tay đem mặt của nàng quay lại đây, nhìn thẳng hắn.
” Làm gì?”Vân Khê vô tội nháy mắt mấy cái, không biết hắn có ý gì.
Khóe môi Long Thiên Tuyệt chậm rãi nâng lên, hé ra nụ cười mị hoặc chúng sanh, thanh âm từ tính hấp dẫn nói: ” Hắn ta lớn lên có đẹp mắt hơn ta không?”
Vân Khê chớp mắt, lại chớp mắt, dưới đáy lòng cười đến phun, nàng nặng nề lắc đầu, Trịnh Trọng nói: “Hắn ta lớn lên tuyệt đối không đẹp mắt bằng chàng!”
” Vậy mới phải chứ!” Long Thiên Tuyệt cong khóe môi thỏa mãn cười một tiếng, nâng mặt của nàng lên, ở trên trán thưởng một nụ hôn.
Cơ hồ là đồng thời, thanh âm đồ sứ vỡ vụn ở bàn kề cận vang lên.
Vân Khê quay đầu lại, thấy chén rượu sứ trắng ở trong tay Hách Liên Tử Phong vỡ vụn, tay hắn bị mấy mảnh sứ vỡ đâm vào, máu tươi thẩm thấu ra.
Máu đỏ tươi, cùng màu trắng bạc, nhìn thấy mà giật mình.
Cơ hồ theo bản năng, Vân Khê kéo tay hắn qua, cầm khăn nhè nhẹ lau sạch.
” Làm sao lại không thương tiếc mình như vậy?”
Nắm tay trong tay nàng hơi run rẩy, rất nhanh rút về, thân ảnh màu tím đứng lên, xoay người rời đi chỗ ngồi. Hắn giống như là một trận gió, nhẹ lướt đi, mang đi chính là tịch mịch cùng lạnh lùng.
Trong tay trống rỗng, trong lòng cũng trống rỗng theo, Vân Khê đưa mắt nhìn hắn kiên quyết rời đi, bóng lưng cô độc, trong lòng không biết tư vị gì.
Thở dài.
Nàng rốt cuộc nên làm như thế nào, mới có thể không tiếp tục làm tổn thương tới hắn?
” Đừng lo lắng, từ từ hắn sẽ nghĩ thông suốt.” Long Thiên Tuyệt cầm tay nàng, đem nàng từ trong tự trách kéo trở lại.
Tỷ võ giữa sân, lần nữa nhấc lên một mảnh tiếng hoan hô.
Trên lôi đài số năm là Hoa Sở Sở, đem Thủy ảo thuật thi triển xuất thần nhập hóa, làm người xem hoa cả mắt, dễ dàng đem tuyển thủ còn lại đánh cho nhất nhất hạ gục, trở thành người thắng cuối cùng trên lôi đài số năm.
Đến đây, tiến vào một vòng tranh tài cuối cùng, Top 5 tuyển thủ đã xuất hiện, kế tiếp chính là kịch liệt hơn chọn ra ba vị trí xếp hạng đầu cuộc thi.
” Phía dưới vòng luận võ áp dụng chế độ rút thăm, trong năm người chọn ra hai đôi tiến hành tỷ võ, mà trong đó có một người không phải thi đấu, trực tiếp tiến vào vòng tỷ võ tiếp theo. Tốt, hiện tại bắt đầu rút thăm!”
Dạ cô Phong vừa tuyên bố quy tắc tỷ võ, vừa cười đến mặt mày hồng hào, trong năm tuyển thủ, đệ tử Huyễn Dạ Tinh Hải chiếm đến hai người, trong đó một người là nữ nhi hắn yêu quý nhất, một người khác là ngoại tôn ngoan ngoãn của hắn, lão nhân gia hắn có thể không vui mừng thoải mái sao?
Năm người Dạ Tử hi rối rít đi tới trên đài chủ tịch, rút thăm của mình.
” tổ một, Bạch Sở Hà đấu với Độc Cô kiêu!”
” tổ hai, Hoa Sở Sở đấu với Dạ Hàn Nhật!”
Kèm theo thanh âm của Dạ cô Phong, toàn trường nhấc lên một cổ cao trào, tỷ võ rốt cục tiến vào đến giai đoạn đặc sắc nhất.
Một vòng tỷ võ này, Dạ Tử hi bốc được số không, trực tiếp tiến vào đến vòng một tỷ võ, miệng nàng không mừng không sợ hãi, an tĩnh ngồi ở bên cạnh Dạ cô Phong đang xem cuộc chiến.
Lôi đài số một cùng số hai, Bạch Sở Hà, Độc Cô kiêu, Hoa Sở Sở cùng Dạ Hàn Nhật bốn người chia ra đi lên lôi đài, bắt đầu tỷ võ.
” Dạ ca ca, ngươi không phải là bị thương sao? Làm sao cũng tới tham gia luận võ? Như thế này ta là muốn ngộ thương ngươi rồi, vậy cũng sẽ không tốt. Bằng không chúng ta cũng đừng đánh, coi như là ngang tay, chờ hai người bọn hắn sau khi đánh xong, liền rút thăm một lần nữa, không phải tốt hơn sao?” Hoa Sở Sở đùa nghịch sợi tóc trên đầu vai, cười ha ha nói.
Dạ Hàn Nhật ôn hòa cười một tiếng, đứng chắp tay nói: “Có lẽ là một chủ ý tốt.”
Hai người này một người so với một người càng nguội, không một chút ý tứ muốn luận võ, thấy vậy đám người bên trên thính phòng một trận lo lắng, thật không biết hai người bọn họ đến tột cùng đang giở trò quỷ gì, rốt cuộc còn so với không thể so?
Trái ngược với lôi đài số hai yên lặng bình tĩnh, trên lôi đài số một Bạch Sở Hà cùng Độc Cô kiêu hai người thì khắc giương cung bạt kiếm, vừa lên đài liền nổ ra cuộc đấu.
” hừ, Độc Cô kiêu, năm ngoái hai người chúng ta gặp nhau cũng là lúc này. Lúc ấy ta bại bởi ngươi, bất quá lần này, ta sẽ không bại bởi ngươi nữa!”
” Phải không? Nói miệng không bằng chứng, không bằng thử một chút thực lực!”
Oanh!
Đồng dạng hơi thở cường đại từ trong cơ thể hai người bộc phát, quanh quẩn ở cả sân tỷ võ, hơi thở chấn động, thật lâu không thôi.
Hai đại cao thủ tỷ thí, khí thế như vậy, khiến cho mọi người đều may mắn được mở rộng tầm mắt.
” Công phu của hai người bọn họ thoạt nhìn cũng không yếu, chàng nói xem trong bọn họ người nào sẽ thắng?” Vân Khê xem đến nhập thần, không khỏi cảm thán, tam đại Thánh Địa không hổ là cao thủ như mây, nhìn xuống năm tuyển thủ nà, trong đó có ba người là cao thủ Thần huyền đỉnh, còn lại hai gã Bạch Sở Hà cùng Hoa Sở Sở tuy không phải Thần huyền đỉnh, nhưng ít nhất cũng ở Thần huyền ngũ phẩm trở lên, hơn nữa hai người này một có kỳ ngộ, một có Thủy Linh huyết mạch truyền thừa, thực lực ai cao ai thấp, cho dù ai cũng không cách nào chắc chắn.
Trận tỷ võ này, chân chính là hồi hộp chồng chất, vô cùng phấn khích!
“Nếu Độc Cô kiêu không có bị thương, hắn tuyệt đối có thể nắm chắc chiến thắng, chỉ tiếc” Long Thiên Tuyệt lắc đầu, không quá coi trọng Độc Cô kiêu.
” ân, hắn hôm nay vô luận về tốc độ hay là khí thế, so với lúc tỷ thí với chàng đều yếu nhược rất nhiều, xem ra là còn không có khôi phục hoàn toàn đâu.”
Vân Khê đang tiếc hận, lúc này, trên trận xảy ra biến hóa. Thân thể Bạch Sở Hà bất chợt phình lên, biến thành một cục thịt cầu, Huyền lực bộc phát! Bộ dáng kia cùng Thần trưởng lão hôm qua vô cùng tương tự, rồi lại không hoàn toàn giống nhau.
Oanh! Oanh! Oanh!
Thịt cầu nhảy đánh tới giữa không trung, hướng về phía Độc Cô kiêu trên đài oanh tạc mãnh liệt, khiến mặt đất chấn động không ngừng, mọi người kinh hãi.
Đây cũng quá mãnh liệt đi?
Đấu pháp như thế, căn bản quá tiêu hao chân khí, mỗi một cái đụng nhau, cũng không biết tiêu hao bao nhiêu chân khí mới có thể duy trì. Song quan sát trạng thái của Bạch Sở Hà, hắn tựa hồ căn bản không cần tiêu hao chân khí, một chút so với một chút càng thêm hung mãnh!
Trên đài chủ tịch, các trưởng lão Bạch Sa đảo rối rít kích động đứng lên.
” Đứa nhỏ Sở Hà này thiên phú xác thực rất cao, cư nhiên lĩnh ngộ đến Hỗn Nguyên Công cao nhất, chân khí trong cơ thể liên tục không ngừng tuần hoàn, có thể kéo dài sử dụng Hỗn Nguyên Công, cho đến đánh bại đối thủ mới thôi! Đấu pháp cường hãn như thế, không thắng là tuyệt đối không có đạo lý!”
” ha ha, đúng a! Độc Cô kiêu kia đã từ từ chống đỡ không được rồi, các ngươi nhìn, tốc độ của hắn cùng bước chân càng ngày càng chậm, rất nhanh sẽ chống đỡ không nối.”
” đứa nhỏ Sở Hà này thật là cho chúng ta mặt mũi! Bảng xếp hạng tỷ võ năm nay, liền hy vọng vào một mình Sở Hà, hi vọng hắn có thể đoạt được đầu khôi cho Bạch Sa đảo chúng ta!”
” nếu như lần này hắn có thể đoạt được đầu khôi, chúng ta mỗi người truyền cho hắn một chút huyền khí, để cho hắn nâng cao một bước, nói không chừng hắn có thể trở thành cường giả đầu tiên của Bạch Sa đảo chúng ta đột phá Huyền tôn chi cảnh, chiếm thể diện cho Bạch Sa đảo!”
” tốt, tốt! Dù sao những người như chúng ta cũng không có hi vọng đột phá Huyền tôn chi cảnh rồi, không bằng đem cơ hội này để lại cho người trẻ tuổi, để cho hắn tới phát huy uy danh của Bạch Sa đảo ta “”
Các trưởng lão kích động trò chuyện với nhau, hoàn toàn không để ý sắc mặt các trưởng lão bên Độc Cô lĩnh càng ngày càng khó coi, thật giống như Bạch Sở Hà chiến thắng đã trở thành định cục.
” Kiêu Nhi đã sắp chống đỡ không nổi rồi, sau khi hắn bị Long Thiên Tuyệt đả thương, thương thế trên người còn chưa khỏi hẳn. Lần này mạnh mẽ đi ra ngoài tham gia luận võ, lão phu thật sợ hắn chống đỡ không nối.”
” đều do Long Thiên Tuyệt kia xuất thủ tàn nhẫn, cơ hồ cũng gần đem Kiêu nhi cho đánh cho tàn phế rồi!”
” nhỏ giọng một chút! Long Thiên Tuyệt đang ở trên đài đây.”
” sợ cái gì? Huyền tôn rất giỏi sao? Chẳng lẽ một mình hắn có thể đánh cả Độc Cô lĩnh phủ sao?”
Chỉ trong chốc lát, kẻ đầu sỏ gây tai họa, khiến các trưởng lão Độc Cô lĩnh đã đem nguyên nhân Độc Cô kiêu bị thua quy kết đến trên người Long Thiên Tuyệt.
Hai người Long Thiên Tuyệt cùng Vân Khê đem lời nói của bọn họ thu hết trong tai, trong lòng có phần phát hỏa, những người này không khỏi khinh người quá đáng, nhà mình tỷ võ thua người ta, nhưng lại đổ trách nhiệm đến trên đầu người khác, thế đạo này có còn thiên lý hay không.
” Hừ, Huyền tôn tất nhiên rất giỏi, bằng không cả Ngạo Thiên đại lục tại sao cũng chỉ có ba Huyền tôn?” Vân Khê cười lạnh, cố ý đề cao tiếng nói, làm cho tất cả mọi người trên đài chủ tịch có thể nghe được.
” ngươi…” Trưởng lão kia còn muốn nói cái gì đến phản kích, nhưng Đình trưởng lão bên cạnh lại kéo lấy hắn, tiến tới bên tai hắn nói nhỏ mấy câu, trên mặt vẻ mặt trưởng lão kia nhất thời trở nên vô cùng đặc sắc.
Hắn tựa hồ là từ chối hồi lâu, mới bất đắc dĩ hướng Vân Khê ôm quyền nói: “Mới vừa rồi là lão phu lỡ lời, đắc tội.”
Vân Khê liếc hắn một cái, không hề cùng hắn so đo nữa, nàng biết đối phương hơn phân nửa đã biết nàng là người duy nhất có thể mở ra cứ điểm trung tâm bằng lực lượng thần khí, cho nên bọn họ vì tiền đồ tam đại Thánh Địa mà lo lắng, phải hướng nàng cúi đầu.
Lại nói, những người này thật đúng là rất biết thời thế, nếu nàng không có tầng bảo đảm thân phận này, chỉ sợ bọn họ sớm đã không đem nàng đặt ở đáy mắt. Xem ra, vẫn là có thực lực tuyệt đối mới có quyền nói chuyện, nếu như giờ phút này nàng cũng tấn chức đạt đến Huyền tôn chi cảnh, như vậy bằng vào hai thân phận Huyền tôn chi cảnh của hai vợ chồng bọn họ, thử hỏi còn có ai dám xem nhẹ bọn họ?
” Đám lão già kia, cũng không phải là người tốt!” Trong miệng nàng nói thầm một câu, tức giận vẫn không tản đi.
Long Thiên Tuyệt nhẹ nhàng cười một tiếng, đưa tay nắm ở thắt lưng của nàng, nói: “Cần gì theo chân bọn họ sinh khí? Cẩn thận mặt mày nhăn lại, sẽ mau già.”
Vân Khê nghiêng đầu, khẽ tựa vào trước ngực của hắn, thở phì phì nói: “Ta nghe không được người khác chê bai chàng không phải, rõ ràng là Độc Cô kiêu nhất định phải khiêu chiến tỷ võ với chàng, cũng không phải là chàng đi tìm hắn gây sự, bọn họ tại sao lại đổ lỗi cho chàng?”
Long Thiên Tuyệt nghe vậy, trong lòng ấm áp, đem nàng ôm càng chặt hơn: “Biết nàng hiểu ta, ta đã rất vui vẻ t. Tốt lắm, chúng ta không để ý tới có bọn họ, tiếp tục quan sát tỷ võ. Công phu của hai người này cũng rất đặc sắc, nàng cẩn thận nghiên cứu, có lẽ có thể có nhiều là thu hoạch.”
Vân Khê gật đầu, lần nữa đem lực chú ý dời đến trên lôi đài.
Lúc này Độc Cô kiêu đã bị đối phương bức bách đến kiệt sức, nhìn về phía ánh mắt của đối phương, thật giống như nhìn thấy quái vật, lực lượng của Bạch Sở Hà thật sự quá mức mạnh mẽ rồi, giống như là một đầu thú dữ, không ngừng công kích, hơn nữa lực lượng lấy không hết, dùng không cạn, căn bản là không giống như là người bình thường.
Hắn thật tò mò, Bạch Sở Hà đến tột cùng là gặp phải kỳ ngộ như thế nào, lại có thể thi triển ra lực lượng khác người như thế.
” khụ khụ!” Vết thương cũ tái phát,trong lúc tránh né tốc độ Độc Cô kiêu bị chậm mất một nhịp, không có tránh thoát một đòn nghiêm trọng, hung hăng bị đánh ngã trên mặt đất.
Chính là chỗ trong thời gian gián đoạn này, thịt cầu nhìn đúng thời cơ, một chút tiếp theo một chút, hung hăng đụng vào trên sống lưng của hắn, một chút nhanh hơn một chút càng hung mãnh!
Độc Cô kiêu trong miệng phún ra ngụm máu tươi lớn, nhiễm đỏ một tấc đất trên lôi đài.
Các trưởng lão Độc Cô lĩnh rối rít đứng lên, hướng về phía Bạch Sở Hà trên lôi đài rống to: “Dừng tay! Hắn đã thua!”
Độc Cô kiêu là người nổi bật trong lớp trẻ của Độc Cô lĩnh, một khi thương thế của hắn khôi phục, hắn vẫn là cao thủ số một số hai như cũ, nhưng nếu lần này ở trong tỷ võ bị đối phương lần nữa đánh trọng thương thành một tên phế nhân, như vậy đối với Độc Cô lĩnh mà nói có bao nhiêu tổn thất?
Bọn họ có thể nghĩ tới những điều này, tất nhiên Bạch Sở Hà cũng nghĩ đến. Thực lực Độc Cô kiêu bình thường hắn đã được chứng kiến, thật vất vả hắn mới có thể chế trụ, nếu không thể cho tên kia một đả kích trí mệnh, ngày sau một khi Độc Cô kiêu khôi phục thực lực, hắn sẽ nhất định sẽ lần nữa đánh bại hắn ta.
Vì xếp hạng của mình mà suy nghĩ, vì đại cục của Bạch Sa đảo ngày sau mà suy nghĩ, dù thế nào hắn cũng không có thể bỏ qua cho Độc Cô kiêu, tốt nhất nhân cơ hội này có thể đưa tên này vào chỗ chết, dù sao trong tỷ võ thương vong sẽ không bị trừng phạt.
Hắn âm hiểm cười lạnh, đáy mắt lộ sát cơ.
Ngay vào lúc này, một đạo hàn quang bỗng dưng xuất hiện ở ngay gần hắn, đợi hắn kịp phản ứng, một đạo bóng đen như mũi tên rời cung xuyên qua đến trước mặt hắn, ánh sáng lạnh như băng, thẳng đến mi tâm của hắn. Hẳn là một chiêu công kích trí mạng!
Các trưởng lão Độc Cô lĩnh lần nữa sôi trào.
” Mưu Nhi! Là Mưu Nhi xuất thủ!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.