Bạch Sở Mục không còn cách nào khác, cuối cùng đành đem hi vọng ký thác vàoVân Tiểu Mặc khả ái thuần lương.
“Tiểu Mặc, giúp Bạch thúc thúc hướng mẫu thân cầu tình đi! Có thể đểmẫu thân đem người thả ra không, Văn trưởng lão là tộc nhân của Bạchthúc thúc, Bạch thúc thúc không thể trơ mắt nhìn hắn chịu tội......” Bạch Sở Mục ngồi sụt xuống trước mặt Vân Tiểu Mặc, nhướng cặp lôngmày lên, tranh thủ đồng tình của hắn.
Vân Tiểu Mặc khả ái nháy mắt mấy cái, bàn tay nhỏ bé vỗ vỗ bả vai của đối phương, trấn an nói: “Bạch thúc thúc, ngươi đừng lo lắng nữa! Mẫuthân là người thiện lương nhất trên đời, chắc chắn không tùy tiện khidễ người tốt!”
“Tiểu Mặc nói không sai! lời của Tiểu hài tử lúc nào cũng đúng cả!” Vân Khê trịnh trọng gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Cũng là nhi tử hiểu rõ mình, nàng dĩ nhiên sẽ không khi dễ người tốt, bởi vì nàng chỉ biết khi dễ kẻ xấu! Hơn nữa còn là hung hăng khi dễ!
Bạch Sở Mục liếc mắt, nói Vân Khê là người thiện lương nhất trên đờinày, mọi người trên mặt đất đều cười, sau đó Ngọc Hoàng đại đế cùngVương Mẫu nương nương trên trời chắc chắn cũng cười!
Long Thiên Tuyệt vung ống tay áo, dễ dàng thu hồi kết giới, hắn mỉm cười cầm tay Vân Khê, nhìn gương mặt vô cùng “thuần lương” của hai mẹcon, tuy hắn buồn cười, nhưng cũng hết sức tự hào.
Tại sao ư?
Bởi vì … hai mẹ con cực phẩm này, là phu nhân đáng yêu cùng nhi tử khả ái của hắn!
“Trở về nói cho Mẫn trưởng lão của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1259985/quyen-4-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.