“Nếu như mọi người không dị nghị gì nữa, vậy chúng ta thống nhất lại ý kiến, mục tiêu chính là nghĩ cách làm sao để bảo vệ Tam Đại Thánh Địa.
Thanh âm hùng hậu của Dạ cô Phong truyền khắp toàn trường, các trưởng lão rối rít gật đầu phụ họa, muốn cho bọn họ buông tay cho cơ nghiệp đã cất công xây dựng gần nửa thế kỉ kia, cho dù là ai cũng không thể làmđược, song bọn họ nên làm thế nào để bảo vệ nó đây?
Dạ Cô Phong trầm ngâm chốc lát, lại nói: “Chư vị, lão phu đã cẩn thận tìm đọc lá thư tổ tiên đã lưu lại, phía trên đã ghi chép rõ ràng, quá trình trước và sau khi phát sinh trận đại kiếp vào ngàn năm trước kia, và tai nạn đã mang tới với Tam Đại Thánh Địa. Căn cứ vào miêu tả củatổ tiên ngay lúc ấy, hiện nay việc trước mắt của chúng ta chính là bảovệ Tam Đại Thánh Địa cho tốt, và biện pháp duy nhất, chính là trước khi đại nạn đến, quan trọng nhất là chúng ta phải nghĩ cách làm sao mở rađường thông từ Ngạo Thiên đại lục đến Long Tường đại lục. Một khi cổngmở ra, ở giữa biên giới của Ngạo Thiên đại lục và Long Tường đại lục cóHồng Câu cực đại, có thể giúp giảm bớt áp lực, khiến cho Tam Đại ThánhĐịa của chúng ta có thể thoát tai kiếp.. ”
“Nhưng là Dạ đảo chủ, ngài nói muốn mở cổng của pháo đài dễ dàng vậysao? Tuy nói mười lăm năm trước, đúng là nhờ có những cao thủ tại LongTường đại lục tập hợp lại mở được một lần, nhưng bằng thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1259981/quyen-4-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.