Trong sơn động ẩm ướt thanh âm y phục bị xé lần lượt vang lên ngày càng rõ ràng.
Tiếng thét thê lương của cô gái vang lên rất chói tai xen lẫn tiếngcười dâm tà của nam nhân, làm cho người ta không tự chủ mà trong đầu vẽra những viễn cảnh ghê rợn.
“Súc sinh! Mau thả nàng ra!”
“Vãn Tình đừng sợ! Ta tới cứu ngươi”
“Leng keng lạch cạch, leng keng…” Những khóa sắt trên mặt đất đụngvào nhau tạo ra thanh âm quanh quẩn trong sơn động, lấn áp lên cả thanhâm vô cùng đè nén và phẩn nộ.
“Mộ Hiên, cứu ta!” Thanh âm của cô gái tràn đầy tuyệt vọng.
“Vãn Tình!” con ngươi của Lam Mộ Hiên từ trước đến giờ luôn ôn hòa,lúc này đây xung quanh toàn là tia máu cùng lửa giận hừng hực. Khi conngươi màu hổ phách thấy được hình ảnh người con gái mà mình thương yêunhất bị lăng nhục, sự phẩn nộ càng thêm thiêu đốt lên tới cực điểm.
“A…” Trong cổ họng hắn phát ra tiếng gào thét, đôi mắt trừng lên rồingưng trệ lại, ánh lửa trong đôi mắt màu hổ phách ấy bừng lên nóng bỏng.
“Lửa, làm sao lại có lửa?” Tiếng nói của nam tử đang xé rách quần áocủa Vãn Tình, không biết tại sao quần áo của hắn lại đột nhiên bắt lửa.Hắn vội cả kinh lăn qua lộn lại cố gắng đem ngọn lửa trên người dập tắt.
Nhưng kỳ quái chính là lửa thiêu đốt trên thân thể của hắn ngày mộtmạnh hơn cho đến khi đem hắn nướng chín. Tình cờ hắn ngước mắt lên bổngnhiên tỉnh ngộ, thì ra lửa không phải là từ nơi khác tiến đến mà là từchính ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1259942/quyen-3-chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.