Đội ngũ Thần Long càng ngày càng tới gần, trên lưng Bạch Long lộ ra một khuôn mặt trẻ con nhỏ nhắn.
” Tường thúc thúc, con đã trở về!”
Nam hài dùng sức phất tay với người trên mặt đất, tiếng cười thanhthúy vui tai dễ nghe như chuông bạc rơi vào trong tai mỗi người, mềm mại như thể đó là thanh âm động lòng người nhất thế gian.
Trên thềm đá phía ngoài đại điện, dáng đứng Đông Phương Vân Tường cao ngất, tuy mặc một thân long bào hoa lệ, khí chất cao thượng thanh hoacủa chính hắn vẫn không hề bị che khuất chút nào, đó là một loại vẻ đẹpnội liễm, tao nhã lại phiêu dật.
Hắn ngửa đầu nhìn thẳng vào mắt nam hài trên lưng rồng, môi mỏng kéo nhẹ, vẽ nên một nụ cười phát ra từ nội tâm.
Bên trong hắc đồng sáng rực chiếu ra hình bóng nam hài nhảy từ trênlưng Bạch Long xuống, Đông Phương Vân Tường mở rộng hai tay, nụ cười bên môi càng thêm sâu sắc.
” Tường thúc thúc!”
Thân ảnh nho nhỏ chui vào trong ngực hắn, Đông Phương Vân Tường vữngvàng tiếp được, thuận thế xoay một vòng, nụ cười trong trẻo thoải mái từ khóe môi lại thêm một phần rõ ràng.
Tiểu Mặc của hắn đã trở lại!
Thật tốt!
Đám quần thần thấy nam hài bay xuống từ trên lưng Bạch Long thì bịkinh sợ không nhẹ, bọn thị vệ thậm chí còn cầm thương chạy lên phíatrước bảo hộ hoàng thượng, cho đến khi cánh tay Minh Hoàng vững vàngtiếp được thân ảnh nam hài, mọi người mới đồng thời nhẹ nhõm thở phào.
Hình ảnh một lớn một nhỏ xoay tròn cười vui, hài hòa mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1259934/quyen-3-chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.