“Tiểu Mặc! Thật sự là ngươi!” Nam Cung Anh định thần trở về, thấy rõ người trước mắt, nhất thời không khỏi hưng phấn, quên luôn đau đớn trên người.
“Tiểu Mặc?!” Hiên Viên Nghễ Nhi cũng thấy rõ hắn, bỗng dưng đứng lên khỏi chỗ ngồi, nắm mép váy nhìn về phía trước. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng hiện lên nụ cười đẹp như u lan, trang nhã mà cao quý.
Trịnh Nam cũng kêu lên vui mừng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn hiển lộ vẻ kinh hỉ vì gặp lại Tiểu Mặc.
Ngược lại với thần sắc vui vẻ của bọn chúng, Tào Trì nhìn Vân Tiểu Mặc, trên mặt toát ra vẻ kinh hoảng cùng khó tin. Những người đó không phải là đã bắt hắn ta đi sao? Tại sao hắn ta lại xuất hiện ở chỗ này? Tâm tình của hắn rất là phức tạp, không tin cùng bối rối, lại nồng đậm ghen ghét.
Vân Tiểu Mặc liếc mắt, khẽ mỉm cười, nhìn các bạn trước mắt, trong lòng dâng lên vẻ vui mừng.
“Tiểu Mặc, ngươi đi đâu vậy? Chúng ta tìm ngươi thật lâu trong trấn nhỏ, cũng không có thấy ngươi đâu, còn tưởng rằng ngươi...”Hiên Viên Nghễ Nhi nói.
“Ta có chút chuyện, rất cấp bách, khi đi quên nói cho các ngươi biết.” Vân Tiểu Mặc không muốn để cho nàng biết chuyện phát sinh ngày đó, để khiến Tào Trì âm thầm thở phào nhẹ nhỏm, nhưng thấy biểu muội lại quan tâm tên kia như vậy, trong lòng hắn càng ghen ghét đậm thêm.
Nam Cung Anh dẹp cái miệng nhỏ nhắn, nhìn một chút Vân Tiểu Mặc cùng Hiên Viên Nghễ Nhi, nàng ôm lấy cánh tay Vân Tiểu Mặc, mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1259899/quyen-3-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.