Năm người ngồi quây trước bàn như đang dự tiệc cưới, nhìn cao lương mỹ vị nóng hổi, trong mắt mỗi người đều hiện lên vẻ ngạc nhiên. Có lẽ vì thường ngày tính tình Vân Khê thật quá mức mạnh mẽ, cho nên dù ai cũng không cách nào tin tưởng nàng lại có thể làm ra một bàn thức ăn đầy đủ hương vị như vậy.
Long Thiên Tuyệt dẫn đầu cầm đũa, gắp lên một ít cá dầm tương dấm chua (1) đặc biệt làm vì hắn, còn chưa nếm đến, thì vẻ mặt hắn đã say mê.
“Đây là món ăn đầu tiên phu nhân đặc biệt chế biến ra, thật là có chút không nỡ ăn a.” Vừa nói, hắn cố ý hướng Hách Liên Tử Phong ném đi một cái nhìn, rõ ràng cực kỳ đắc ý.
Hách Liên Tử Phong cũng bắt đầu động đũa, ưu nhã gắp một miếng nấm, mắt nhìn thẳng nói: “Yên tâm, sẽ không ai cùng ngươi đoạt, dĩa cá dấm rất thích hợp với ngươi.” Ngụ ý, ngươi nghĩ ăn dấm, bản thân ăn đi, hắn sẽ không phụng bồi.
Phong hộ pháp tu luyện chưa thành đạo, không kiềm chế được phun ra tiếng cười.
Long Thiên Tuyệt nhẹ nhàng cười một tiếng, ý vị nhẹ than: “Cũng đúng, có người nào đó muốn ăn cũng không ăn được.”
Hắn ưu nhã chấp đũa, nếm thử một miếng, vội vàng khen: “Ăn ngon! Vị thật tươi ngon, đúng là cực phẩm nhân gian.”
“Phu nhân, tài nấu nướng của nàng thật tốt, vi phu ngày sau thật có phúc.” Hắn nhẹ nắm bàn tay nhỏ bé của Vân Khê, khóe miệng kéo thật cao, cong thành hình trăng lưỡi liềm, nhưng cũng chẳng che đi được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1259896/quyen-3-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.