Vân Khê trên đầu che khăn lụa đỏ, thấy không rõ cảnh tượng chungquanh, chỉ có tiếng nhạc, cùng lời chúc phúc không dứt bên tai, tay nàng nắm lấy một đầu của Hồng Lăng (dây lụa đỏ tân nương tân lang cầm),trong lòng thì tim đập như hươu chạy.
Ở một đầu khác của Hồng Lăng, là nam tử mà trong cuộc đời này sẽ cùng bên nhau đến bạc đầu, nàng không còn nhớ rõ đến tột cùng là khi nào,thì có một nam tử như vậy tiến thật sâu vào đáy lòng của nàng, hình ảnhlần đầu gặp nhau, từng ly từng tý hiện ra trước mắt, như phù quang lượcảnh.
“Nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường......”
Nàng bị dắt díu lấy, trong tâm trạng bàng hoàng mà hoàn thành tất cảnghi thức, thật giống như nằm mơ. Nếu không phải trong tay đang vữngvàng nắm một mặt của Hồng Lăng, cảm giác được sự hiện hữu của nó, nàngthật không dám tin tưởng mình có thể ở thời không này mà thành thân.
“Đưa vào động phòng!”
Tiếng cổ nhạc càng ngày càng xa, Vân Khê bị dẫn dắt rời xa hỉ đường, để vào động phòng.
Lúc này sắc trời còn sớm, Vân Khê được Mộ Vãn Tình, Thượng Quan Nhưnhi, Băng hộ pháp là ba vị nữ tử chưa thành thân dìu đi, lẳng lặng yênchờ chực ở bên trong tân phòng, lụa đỏ che đậy đi Dung Nhan xinh đẹp của nàng, đem tất cả vẻ tuyệt mỹ nhất ẩn dấu xuống. Mà chú rễ Long ThiênTuyệt thì bị mọi người vây quanh bắt uống rượu chúc mừng, cho đến bóngđêm phủ xuống, mới chậm chạp mà trở về.
“Đi, kế tiếp chúng ta náo động phòng! Long huynh động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1259877/quyen-3-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.