“Tiểu Tả, từ nay về sau ngươi kêu Tiểu Tả đi.”
“Chủ nhân, thực lực của ngài thật yếu! Với tình trạng hiện tại của ngài bây giờ, mỗi một lần sử dụng ta, thì phải tĩnh dưỡng một ngày, nếu không, vô cùng có khả năng sẽ mất máu mà chết.”
“Ngạch...”
Cư nhiên bị thần khí khí linh xem thường.
Vân Khê tỉnh lại trong mông lung, mơ hồ cảm giác chính mình cùng thần khí tiến hành trao đổi một hồi, cuối cùng kết quả chính là, nàng bị xem thường.
“Phụ thân mau nhìn! Lông mi mẫu thân động kìa.” Là giọng nói của con trai nàng!
Vân Khê từ từ mở mắt, đập vào mắt nàng đầu tiên là hai khuôn mặt gần sát mặt nàng, một lớn một nhỏ, ngũ quan như một khuôn mẫu khắc ra, một cái phong thần tuấn lãng, tựa như thiên thần, một cái tinh khiết đáng yêu, như tiên đồng hạ phàm. Mở mắt ra liền nhìn thấy người thân nhất của nàng cùng người yêu thương nhất, như có dòng nước ấm len lỏi khắp tứ chi, khóe môi nàng nhẹ nhàng nhếch lên, nở ra một nụ cười nhợt nhạt.
“Thật tốt quá, mẫu thân rốt cục cũng tỉnh.” Vân Tiểu Mặc nguyên bản là ghé vào bên cạnh thân thể của nàng, thấy nàng tỉnh lại, cái tay nhỏ bé ôm cổ của nàng, tươi cười ngọt ngào.
Tay Vân Khê rút từ trong ổ chăn ra, nhẹ nhàng vuốt ve thân hình nhỏ bé của nhi tử, tầm mắt lướt qua hắn, nhìn về Long Thiên Tuyệt đứng phía sau hắn đang dùng ánh mắt sáng quắc nhìn nàng.
Ánh mắt hắn chớp động, có một loại tình cảm không nói lên lời đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1259874/quyen-3-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.