Chúc Hạ lúc đầu còn chưa kịp phản ứng.
Vì sao Cận Luật lại có suy nghĩ này? Bất quá, cô nhớ lại lời mình vừa nói, quả thật rất dễ khiến người ta hiểu lầm.
"Anh trước buông tôi ra." Chúc Hạ nhìn cánh tay Cận Luật đang ôm lấy mình, cảm thấy có chút không được tự nhiên.
"Không được, cô trước nói cho tôi biết." Cận Luật hiếm khi đối với Chúc Hạ lộ ra biểu tình nghiêm túc như vậy, "Cô đừng giấu tôi điều gì, nếu không tôi không biết phải giúp cô thế nào."
Chúc Hạ ngẩn ra, "Giúp tôi?"
Cô cảm thấy buồn cười, nhưng lại cảm thấy có chút cảm động, "Cận Luật, nếu bây giờ tôi nói cho anh biết, kho dầu là do tôi phóng hỏa, anh thật sự sẽ vì giúp tôi mà lựa chọn che giấu, lừa dối tất cả mọi người sao?"
"Sẽ." Cận Luật dứt khoát trả lời, không hề có chút do dự nào.
Trái tim Chúc Hạ thật sự bị rung động.
Nhớ lại lúc ban đầu, cô và Cận Luật chỉ là quan hệ hợp tác, mỗi người đều có lợi.
Nhưng giờ đây, bọn họ thật sự có thể xưng là "bạn bè".
"Cảm ơn anh, Cận Luật." Chúc Hạ mỉm cười, "Bất quá anh hiểu lầm rồi, tôi không có làm chuyện đó. Tôi chỉ là muốn nói cho anh biết, kỳ thật không phải tất cả dầu đều bị đốt cháy, tôi còn có một ít ở đây."
"Cái gì?" Cận Luật kinh ngạc nhìn cô.
Đã nói đến nước này, Chúc Hạ dứt khoát đem mọi chuyện nói rõ với Cận Luật.
"Những thùng dầu đó là cô nghĩ cách vận chuyển tới sao? Thảo nào." Cận Luật bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/4800058/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.