Chúc Hạ đoán không sai.
Khi việc căn cứ hiện tại dựa vào sức người để phát điện bị bại lộ, Trưởng căn cứ hoàn toàn không còn tâm trí nào để bận tâm đến vụ kho xăng dầu cháy trước mắt.
Hắn phải nhanh chóng quay về xử lý tình hình trước tòa nhà chính quyền, phải xoa dịu sự nôn nóng, tức giận và choáng váng của dân chúng.
Trưởng căn cứ cùng Cận Luật và Cận Dĩ Trạch quay về, nhưng lúc này trước tòa nhà chính quyền đã bị dân chúng quá khích bao vây kín mít.
Mỗi người họ đều đang hô hào điều gì đó, đến vài phút sau, những câu họ hô hào bỗng nhiên đồng nhất lại thành một câu:
“Sinh ra làm người, ai ai cũng bình đẳng, không ai có nghĩa vụ phải hy sinh vì chúng ta, họ có quyền lựa chọn cách sống của mình! Hãy thả họ ra, hãy để họ có cuộc sống mới, hãy để họ được tự do!”
Những lời này, nói rằng không có ai xúi giục, không có ai dàn xếp thì tuyệt đối là không thể.
Nhưng cho dù biết thì có thể làm gì đây? Bây giờ Trưởng căn cứ có thể làm chỉ là đối mặt với đám dân chúng kích động này, ngoài ra không còn cách nào khác.
Trước khi xuống xe, Trưởng căn cứ vẫn đang chuẩn bị tâm lý cho mình.
Còn Cận Dĩ Trạch thì vô cùng thiếu kiên nhẫn lên tiếng: “Chính là vì chiều chuộng đám người này mà căn cứ của chúng ta mới quá tự do, bọn họ mới cảm thấy có thể trèo lên đầu chúng ta, muốn làm ông chủ của chúng ta.
Cha, lát nữa ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/4800056/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.