Bệnh viện đóng cửa, Chúc Hạ lại không quá bất ngờ.
Vì cô biết ngày này sớm muộn gì cũng sẽ đến, chỉ là vấn đề thời gian.
Cô bình tĩnh đi bộ một vòng, tận mắt nhìn thấy tất cả những nơi có thể kiếm điểm trong căn cứ nhỏ đều đã đóng cửa.
Hiện tượng này đối với đại đa số dân chúng có lẽ không có gì đáng kể, có thể họ sẽ cho rằng đây là biện pháp bình thường.
Dù sao nhiệt độ giảm sâu, tuyết bên ngoài dày đặc, tạm dừng công việc cũng là bất đắc dĩ, rồi sẽ qua thôi.
Nhưng trong mắt Chúc Hạ, điều đó lại đại diện cho trật tự của căn cứ nhỏ này sắp sụp đổ.
Ở nhà tự xây thì không sao, còn những người ở trong các tòa nhà dân cư bình thường có thể sẽ tái diễn chuyện đã xảy ra ở tòa 7 Khu Cẩm Lâm.
Mọi người không phải lần đầu đối mặt với thiên tai, bọn họ sẽ càng quen thuộc hơn.
Chúc Hạ không biết những đợt thiên tai trước đó, người trong căn cứ này đã trải qua thế nào.
Nhưng trận đại hàn tuyết rơi này khác với những lần thiên tai trước, nó là một mối nguy hiểm và thử thách lớn hơn, khó sống sót hơn.
Thế nhưng ngay cả như vậy, Chúc Hạ cũng không chủ động đi tìm Lý Bác và nhà Cố Nhất Lộ .
Cô có thể giúp đỡ bọn họ, nhưng không thể vừa xảy ra tai họa là cô đã chìa tay ra giúp.
Bọn họ phải trải qua, phải dựa vào sức mình mà sống sót một thời gian, đến khi thực sự không sống nổi nữa thì hãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/4799893/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.