"Bốp!"
Sau một tiếng bạt tai vang dội, trên gò má trắng nõn của Nhậm Ngọc Nhi lập tức hiện lên dấu năm ngón tay.
Chúc Hạ lạnh lùng thu tay về.
Cô ta bịt má, không thể tin nổi, giọng nói cao vút, méo mó: "Cô dám đ.á.n.h tôi?"
Chúc Hạ nhàn nhạt nói: "Tôi đã nói, nếu cô còn làm phiền tôi, tôi không có nguyên tắc không đ.á.n.h phụ nữ."
"A Luật," Nhậm Ngọc Nhi ủy khuất nhìn Cận Luật, nhưng ánh mắt Cận Luật hoàn toàn không đặt trên người cô ta.
"Xin lỗi, cô về trước đi, ở đây tôi sẽ xử lý," Cận Luật nói với Chúc Hạ.
Chúc Hạ nói trước khi rời đi: "Hy vọng Cận tiên sinh có thể quản tốt vị hôn thê của mình, tôi tính tình không tốt cũng không có kiên nhẫn, cô ta cứ lao đầu vào chỗ c.h.ế.t, nói không chừng có ngày tôi sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t cô ta, cho xong."
"Đến lúc đó, Cận tiên sinh đừng đến tìm tôi báo thù."
Chúc Hạ đi rồi, cửa sân đóng lại, Nhậm Ngọc Nhi khóc sướt mướt bịt mặt đi đến trước mặt Cận Luật.
"A Luật, anh đừng trách chị gái. Có lẽ hiện tại chị ta sống tốt hơn em quá nhiều, chị ta đố kỵ với em, nên mới đ.á.n.h em."
"Cũng tại em, em không nên vui vẻ như vậy chỉ vì anh mua cho em váy, chỉ biết mặc cho chị gái xem."
"Cũng không nên lấy ra thứ ngọc bích quý giá như vậy, mang ngọc thì dễ rước họa."
Cận Luật lạnh lùng nhìn cô ta, "Nói xong chưa?"
Cận Luật thường ngày luôn mang theo nụ cười ôn hòa, khiến hắn trông thân thiện, dễ gần.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/4799882/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.