Chúc Hạ đem mọi người nhiễm bệnh nhẹ nói lại với Tống Thời Chân.
Cô cũng nói với Tống Thời Chân, cô nghi ngờ tất cả đều là do Nhậm Ngọc Nhi làm.
Nhưng cô không có bằng chứng, hơn nữa vì Cận Luật nên không thể báo cáo trực tiếp cho quân đội, tránh Nhậm Ngọc Nhi được bao che.
Chúc Hạ đã lên kế hoạch: "Đợi anh xét nghiệm ra thật sự có DNA của Nhậm Ngọc Nhi, chúng ta sẽ công bố tin này cho mọi người."
"Để dân chúng gây áp lực lên cấp trên, như vậy cho dù họ muốn bảo vệ Nhậm Ngọc Nhi cũng không được."
Tống Thời Chân nghe vậy, trầm mặc một lúc lâu, lấy ra mấy ống vắc-xin giao cho Chúc Hạ.
"Đây là tôi vừa nghiên cứu ra vắc-xin, tốt hơn bán thành phẩm trước đó, miễn cưỡng có thể coi là thành phẩm. Dù sao cũng phải thử thuốc, để bọn họ thử trước đi."
Chúc Hạ không từ chối, nhận lấy vắc-xin.
Tuy cô cũng đã châm cứu cho vài người khác, nhưng có thêm một lớp bảo vệ hiệu quả hơn, không có lý do gì để từ chối.
Đại khái lại nợ Tống Thời Chân một ân tình.
"Cô một mình có được không?" Tống Thời Chân hỏi.
"Được." Chúc Hạ gật đầu.
Lần trước Tống Thời Chân đã tiêm cho cô, lần này cô có thể giúp người khác tiêm vắc-xin.
Nói xong chuyện chính, Tống Thời Chân mới hỏi: "Cô lên đây bằng cách nào, có bị phát hiện không?"
Chúc Hạ cười nhạt: "Tôi giúp bọn họ tìm được không ít dầu, coi như lập công. Những thứ khác bọn họ không cho tôi, quyền tự do hoạt động thì vẫn cho."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/4799859/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.