Tôn Hữu quả thật là hết cách.
Trước đây thời bình, hắn làm mấy món buôn bán mờ ám cũng chẳng sao.
Bởi lẽ trật tự hai giới hắc bạch đều ổn định, bọn họ nhắm mắt làm ngơ cũng chẳng để tâm.
Nhưng giờ thời thế hỗn loạn, một mặt, hắn muốn được sự che chở của chính quyền; mặt khác, hắn lại sợ chính quyền điều tra ra chuyện cũ của mình, rồi tính sổ với hắn.
Chúc Hạ an ủi: "Ông đừng nghĩ nhiều nữa, đã là mạt thế rồi, nhiều chuyện trở nên đơn giản, đôi khi chỉ là trao đổi lợi ích thuần túy thôi."
Tôn Hữu nghe vậy khựng lại, ngạc nhiên nhìn Chúc Hạ.
Chúc Hạ gật đầu: "Ông cho rằng chúng tôi ra ngoài vì sao? Chính quyền để chúng tôi tìm xe và xăng dầu,ông suy nghĩ xem trong tay ông có gì?"
Tôn Hữu ban đầu mừng rỡ, sau đó lại lộ ra vẻ mặt lo lắng: "Nhưng mấy thùng dầu của tôi không phải từ kênh chính thống mà có."
"Ông vẫn chưa hiểu ý tôi." Chúc Hạ lắc đầu: "Đồ vật đến từ đâu không quan trọng, quan trọng là hiện tại ai sở hữu nó, ai có quyền đưa ra yêu cầu."
Tôn Hữu nghĩ thông rồi, nhưng vẫn không dám tin.
Hắn đã lăn lộn ở ranh giới xám cả đời, không ngờ có ngày lại được hợp tác với chính quyền.
5 phút sau, Tôn Hữu bình tĩnh lại tâm trạng, được Chúc Hạ giới thiệu đi gặp quân đội.
40 phút sau, bọn họ trở về căn hộ cách ly.
Tôn Hữu được mời vào một căn phòng, Chúc Hạ đứng ngoài chờ.
Chẳng mấy chốc, cửa phòng mở ra, Tôn Hữu bước ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/4799856/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.