“Mỡ chuột còn một chút, bán xong chúng ta về nhà.” Chúc Hạ biết Lương Linh Ngọc muốn làm gì, nhưng cô không đáp lời Lương Linh Ngọc.
Thời mạt thế thiên tai, đàn ông bán vợ con đầy rẫy, bọn họ có thể cứu được một người, nhưng không cứu được tất cả.
Thế đạo này, ai cũng khổ, chúng sinh đều lầm than, vẫn nên lo cho bản thân trước đã!
Những người khác tiếp tục bán mỡ chuột, Chúc Hạ đi tới chỗ Tôn Hữu.
Tôn Hữu cười hì hì: “Chúc đại ca, có gì phân phó không?”
Từ khi Chúc Hạ cứu hắn, dù Chúc Hạ không nhận hắn làm đàn em, hắn vẫn coi Chúc Hạ là đại ca.
Tuyền Lê
Thử nghĩ xem, một ông già gầy gò hơn sáu mươi tuổi lại gọi một cô gái xinh đẹp mới hơn hai mươi tuổi là đại ca.
Ừm, cảnh tượng đó đẹp đến mức hơi không dám nhìn.
Chúc Hạ đã quen với thái độ của Tôn Hữu, không để ý, cô hỏi rất thẳng thắn: “Ông có biết cách phân biệt thịt người và thịt khác không?”
“Khụ khụ khụ!” Tôn Hữu bị sặc nước bọt, ho đến đỏ cả khuôn mặt.
“Lão… lão đại, cô… cô vật tư không phải khá… khá nhiều sao?” Tôn Hữu nói lắp bắp.
Chúc Hạ liếc hắn: “Ông nghĩ đi đâu? Tôi chỉ hỏi ông cách phân biệt thôi.”
Tôn Hữu nhận ra điều gì đó, trợn tròn mắt: “Lão đại, cô nghi ngờ có người cho cô thịt người sao?”
“Ừm.” Dù sao Tôn Hữu cũng không nắm được điểm mấu chốt, Chúc Hạ đành thừa nhận.
Tôn Hữu “hít” một tiếng, sờ cằm nói: “Tôi chưa từng thấy thịt người trông thế nào, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/4799821/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.