Chúc Hạ nghe Hàn Tu Minh nói, tò mò hỏi: “Anh không phải là chuyên gia sinh vật học sao? Sao còn có quan hệ với người của chính phủ? Dường như còn rất cứng?”
Hàn Tu Minh cười rất khiêm tốn: “Cha tôi là phó thị trưởng.”
Nghe lời này, Chúc Hạ lập tức hiểu ra, vì sao nhà họ Nhậm lại có thể dung thứ cho Hoàng Kiều Nga ở lại lâu như vậy.
Không phải là cô ta với Nhậm Ngọc Nhi có quan hệ tốt đẹp gì, mà là cô ta đã bám được vào cây đại thụ Hàn Tu Minh.
Nhưng một người như Hàn Tu Minh, sao lại nhìn trúng Hoàng Kiều Nga? Chẳng lẽ hắn chỉ chuyên tâm vào học thuật, không phân biệt được Hoàng Kiều Nga thực chất là một kẻ lọc lừa trà xanh sao?
Chúc Hạ không suy nghĩ quá lâu về vấn đề này, càng không có ý định khuyên can Hàn Tu Minh.
Chuyện tình cảm, người ngoài khó nói rõ.
Dù có là một kiếp nạn, cũng phải do hắn tự mình trải qua mới xem như vượt qua.
Tuyền Lê
Chúc Hạ thẳng thừng từ chối: “Tôi không đi, không có hứng thú.”
Hàn Tu Minh đầy vẻ tiếc nuối, nhưng vẫn giữ phong thái của một quý ông: “Vậy tôi không miễn cưỡng."
“Bất quá cũng đúng, người tài giỏi như Chúc tiểu thư, đi đâu cũng có thể tạo dựng sự nghiệp.”
Trong nhà bếp, Hoàng Kiều Nga trốn một góc lén nhìn.
Cô thấy Chúc Hạ và Hàn Tu Minh nói chuyện vui vẻ, trong lòng vừa ghen tị, vừa tức giận, vừa sợ hãi, muốn tiến lên lại không dám.
Cô theo bản năng sờ sờ miệng, nghĩ đến lời đe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/4799813/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.