Sau khi lấy hết đỉa và phân chia hết xuồng cao su, Chúc Hạ và ba người còn lại trở lại tầng 23.
Trên hành lang có lác đác vài con rết, Tạ Cảnh nhanh tay kẹp lấy, ném vào thùng đỉa.
Bọn họ vào phòng, Lương Phi vội vàng cởi áo mưa ra, chạy đến trước quạt máy để quạt lấy quạt để.
Lương Linh Ngọc tát cho cậu một cái, mắng: "Em còn là trẻ con sao? Em cản hết gió rồi, người khác thổi cái gì?"
Chúc Hạ vứt áo mưa sang một bên, tóc đã thấm đẫm mồ hôi, cô trực tiếp đi tới mở điều hòa.
Lương Linh Ngọc ngạc nhiên nhìn cô, "Đây là máy phát điện diesel, bật điều hòa tốn rất nhiều điện."
Chúc Hạ đi tới bên ghế sofa ngồi xuống, "Tích trữ vật tư chính là để sống tốt hơn, nếu chỉ tích trữ mà không dùng, thì thà không tích trữ còn hơn."
"Tôi hoàn toàn tán thành quan điểm của đội trưởng." Tạ Cảnh cũng vứt áo mưa sang bên, ngồi xuống ghế sofa.
"Không sao, nếu có cơ hội tôi sẽ đi tìm xem có máy phát điện năng lượng mặt trời không, như vậy dùng điện sẽ không thấy tiếc nữa."
Chúc Hạ nghe vậy, trong lòng khẽ động.
Lần sau ra ngoài, cô có thể lấy ra một cái máy phát điện năng lượng mặt trời cho Tạ Cảnh phát hiện, như vậy sẽ qua mặt được họ, có thể danh chính ngôn thuận mang về dùng.
Gió điều hòa rất mạnh, chưa đầy mười phút, cả căn phòng đã trở nên vô cùng mát mẻ.
Mọi người phục hồi không ít tinh thần, cũng không rảnh rỗi, lấy ra thùng đỉa và xác rắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/4799785/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.