Tạ Cảnh nhấc một ổ rắn khổng lồ lên không trung, vô số con rắn tứ tán.
Có con rơi xuống nước, có con rơi trúng bò, có con rơi trúng vịt ngan, có con thì rơi trúng cả bốn người Chúc Hạ.
Dù Chúc Hạ đã tôi luyện qua kiếp trước không còn sợ rắn, nhưng cô cũng chưa từng thấy cảnh tượng như vậy.
Cô nhíu mày, giả vờ mở ba lô lớn, thực chất là lấy ra Hắc kim Cổ Đao từ không gian.
Một đao c.h.é.m đứt một con rắn, nhanh, chuẩn, mạnh, tàn nhẫn.
Lương Linh Ngọc bị mưa rắn đập choáng váng, cũng sợ hãi, cô nhắm mắt lại loạn xạ đập rắn trên người, không cầu g.i.ế.c c.h.ế.t, chỉ mong đuổi chúng đi.
Còn Lương Phi.
Lương Phi đã không còn sợ hãi, lúc này cánh tay phải của hắn bị một con rắn hoa văn quấn lấy.
Đuôi rắn đang siết chặt, giống như cảm giác bị bó chặt dần khi đo huyết áp.
Lương Phi sợ đến giọng nói biến đổi, "Cứu mạng! Tiểu Chúc công chúa cứu mạng! Chị cứu mạng! Nó muốn siết gãy cánh tay em aaaaaa!"
Đột nhiên, áp lực trên cánh tay biến mất hoàn toàn.
Lương Phi mở mắt, hổn hển thở dốc.
Cậu thấy Tạ Cảnh dễ dàng bóp lấy bảy tấc của con rắn hoa văn, cười ngạo nghễ nói đùa: "Sao không gọi tôi cứu mạng? Sao lại phân biệt đối xử thế?"
Lương Phi một lúc lâu mới tìm lại được giọng nói, gào lên đến chảy cả nước mắt: "Tạ, Tạ Cảnh! Cậu bị bệnh! Ổ rắn còn đáng sợ hơn tổ ong vò vẽ,cậu chọc nó làm gì!!"
"Hắn chọc là đúng." Chúc Hạ bơi tới, một đao c.h.é.m
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/4799781/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.