Chúc Hạ thắt tim, vội hỏi: "Cậu sao vậy? Trên người có đỉa sao? Tôi giúp cậu!"
Tô Vũ Bạch giữ lấy tay Chúc Hạ định vén áo anh, đỏ vành mắt nói: "Hạ Hạ, tôi vừa mới gọi video với cha mẹ, mới biết bọn họ lên núi tránh lũ lụt, kết quả cả hai người đều bị vẹo lưng."
"Cha mẹ còn bị ngã, chân đều tím bầm."
Mỗi ngày sau khi mưa lớn bắt đầu, Tô Vũ Bạch đều gọi điện về nhà, đôi khi là gọi video.
Sau khi đợt mưa lớn thứ hai bắt đầu, anh cũng gọi điện về, lúc đó cha mẹ đều nói không sao, cùng với người trong làng lên núi.
Nhưng hôm nay anh gọi video cha mẹ không bắt máy, ngược lại chỉ gọi điện thoại bình thường.
Anh cảm thấy không ổn, liên tục gọi điện video, mới biết sự thật.
"Cậu đừng lo, chú dì đã lên núi cùng người trong làng thì chắc chắn bọn họ sẽ giúp đỡ lẫn nhau." Chúc Hạ an ủi.
Tô Vũ Bạch lắc đầu, "Mưa quá lớn, mọi người đều bận việc của mình. Hạ Hạ, tôi muốn về chăm sóc bọn họ."
Chúc Hạ có thể hiểu tâm trạng của Tô Vũ Bạch.
Tuy tình hình hiện tại không thích hợp để đi xa, nhưng nếu nhất định phải ra ngoài thì cũng không phải không được.
Chúc Hạ suy nghĩ một chút, nói: "Vậy chúng ta chờ một chút. Nếu ngày mai chú dì trạng thái không đỡ hơn, thì tôi và cậu cùng về, đưa chú dì đến đây dưỡng thương."
Tô Vũ Bạch đỏ mắt gật đầu.
Vì có khả năng phải đi xa, Chúc Hạ cần chuẩn bị đầy đủ. Cô đi ra cửa, "Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/4799777/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.