Không chỉ Chúc Hạ, chị em nhà họ Lương cũng đi theo.
Để hành sự kín đáo, dù có thuyền cao su nhưng họ không khởi động, Tô Vũ Bạch và Lương Phi phụ trách chèo thuyền cao su, Chúc Hạ và Lương Linh Ngọc chèo thuyền hơi.
Nửa giờ sau, họ đến gần địa chỉ trên bản đồ.
Từ tấm biển đã hỏng có thể thấy, nơi đây từng là một quán net trên tầng thượng.
Tô Vũ Bạch đặt mái chèo xuống, nhỏ giọng nói: “Mọi người cứ ở đây, tôi đi xem bên trong còn ai không.”
“Không cần.” Chúc Hạ bế Bình An ra khỏi ba lô lớn. “Để nó đi.”
Bình An đã lâu không được thỏa mãn, muốn thể hiện tài năng.
Nghe lệnh của Chúc Hạ, nó lập tức nhảy khỏi thuyền hơi, dùng bốn chân ra sức chèo về phía quán net.
Nó nhanh chóng trèo vào quán net, bóng dáng biến mất ở cửa.
Lương Linh Ngọc nhịn không được hỏi: “Chúc Hạ, dù nó có lợi hại thế nào cũng chỉ là một con mèo nhỏ, mèo vào đó có ích gì? Chẳng lẽ nó còn g.i.ế.c người?”
“Nó đúng là có thể g.i.ế.c người.” Chúc Hạ nói. “Bởi vì nó không phải mèo, mà là thỏ rừng.”
Năm phút sau, Bình An xuất hiện ở cửa, kêu “ao” một tiếng.
Miệng và móng vuốt của nó đều dính máu, nó ngồi xuống, l.i.ế.m lông cho mình như một chú mèo nhỏ bình thường.
“Trời, trời ơi!” Lương Phi ngây người. “Một con mèo, ôi không, là thỏ rừng, sau khi g.i.ế.c người mà tâm lý còn vững vàng hơn tôi!”
Chúc Hạ và ba người còn lại lên bờ, vừa vào đã ngửi thấy mùi t.h.u.ố.c lá nồng nặc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/4799764/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.