Edit: Sunny Út
“Ngươi cái gì ngươi? Bổn tiểu thư ta ngươi có thể tùy tiện chỉ sao? Mau cút đi cho ta?”
“Khoan đã!” Nam tử kia nghe Thổ Củng Linh bảo hắn cút, tuy rằng không camlòng. Nhưng biết rõ tính tình của Thổ Cũng Linh, hắn vẫn chuẩn bị bỏchạy.
Ai ngờ, mới đi được nửa đường, mọi người cũngchuẩn bị tản ra, lại đột nhiên nghe được âm thanh trong trẻo nhưng lạnhlùng trầm thấp.
Thanh âm này vừa cất lên, mọi người nháy mắt yên tĩnh, sau đó dân chúng bắt đầu nói khẽ.
“Trời ạ, ai vậy a?”
“Chắc là vừa đến Bắc thành, cho nên cái gì cũng không biết.”
“Đúng vậy a, nếu là người của Bắc thành, làm sao có thể không biết tiểu thư của Thổ gia rất hung dữ a.”
“Đúng vậy, người này xem ra không muốn sống nữa a.”
“Ngươi xem kiệu của hắn cũng rất bình thường, xem ra không phải là nhân vật lớn a.”
Trong tiếng bàn tán của mọi người, Vân Y từ trong kiệu bước ra.
Khí chất thanh nhã của nàng làm cho mọi người ở đây sửng sốt.
Mọi người không ngờ chỉ là một thiếu niên mà đã có khí chất lỗi lạc.
Thổ Cũng Linh cũng sửng sốt, ánh mắt nhìn Vân Y bần thần.
Khi Vân Y đến trước mặt Thổ Cũng Linh, Thổ Cũng Linh vội ho một tiếng, che dấu sự xấu hổ của mình.
“Ngươi là ai? Bổn tiểu thư đang giáo huấn đứa trẻ hư này, sao ngươi lại nói ta dừng tay. Như thế nào, hắn với ngươi cùng một bọn sao?”
“Không phải, ta chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-khi-phi/3167261/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.