Edit: Sally
Cảm giác được hơi thở cường đại, nguy hiểm, Vân Y cảm thấy lạnh cả người.
Hơi thở này giống như vừa này trong biệt viện kia, như vậy hắn muốn tới giết nàng.
Vân Y buồn bực, hôm nay có chuyện gì xảy ra a? Bây giờ có phải mình đang trong miệng cọp hay không?
Tuy rằng vẻ ngoài vẫn không quan tâm, kỳ thật trong lòng lại không bìnhtĩnh. Sát khí như vậy, làm cho Vân Y cảm thấy huyệt Thái Dương giậtgiật. Nhưng lúc mạng sống của Vân Y đang bị uy hiếp, cũng không thể trơmắt ra nhìn.
Vân Y xoay người lại, trong lòng nghĩ có phải sẽ gặp một lão nhân âm ngoan.
Nhưng lại không phải, mà là một nam tử tuấn tú.
Mộc Bách Nhiên!
Sao hắn lại ở đây?
Sát khí lúc nãy? Là hắn sao? Nhưng lúc xoay người lại, nhìn thấy Mộc BáchNhiên mang khí chất ôn nhuận đứng đó, khóe miệng mang theo nụ cười ấmáp. Mà sát ý vừa rồi, bây giờ lại không còn gì.
Sự khác biệt như vậy làm cho Vân Y cảm thấy mình như bị ảo giác.
Ảo giác? Vừa rồi thật sự chính là ảo giác sao?
Không, tuyệt đối không phải ảo giác.
Sát khí mãnh liệt, làm cho người ta nháy mắt toàn thân lạnh như băng, toàn thân cứng ngắc, sao lại là ảo giác được chứ?
Hơn nữa cảm giác lạnh như băng ở trên người của nàng cho nàng biết, đó là thật.
Chỉ là người kia đã đi rồi.
Xem ra, nàng lại được cứu.
Tựa hồ, sau khi vào Bắc quốc, nàng trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-khi-phi/3167214/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.