Edit: Sunny Út
Vân Mộng Vũ gọi một ám vệ tới, thì thầm vào tai hắn. Ám vệ nghe xong, thận trọng gật gật đầu, sau đó yên lặng lui xuống.
Sau khi ám vệ lui ra, Vân Mộng Vũ một mình đứng bên cửa sổ, nhìn trăngsáng, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Chuyện của Sở quốc cũng đã giải quyết, thù nàng cũng đã báo, có thể lấy lại được mọi thứ. Bây giờđã đến lúc lựa chọn đi hay ở? Gần đây cả ngày cũng không thấy Sở Hiên,mỗi lần trở về cứ mệt mỏi. Nhìn dáng vẻ của hắn chắc là bị giày vò rấtnhiều. Trong lòng nghĩ Sở Hiên trúng độc, Vân Mộng Vũ yên lặng cúi đầu,trong mắt hiện lên tia ảm đạm.
Mà bức thư nàng đã đốt lúc này cũng đã thành tro tàn.
Ngày thứ hai, toàn bộ Yến kinh đều vỡ òa.
“Ngươi biết không, đêm qua Hứa vương đã trở lại, hơn nữa còn tạo phản.”
“Đúng vậy, đúng vậy. Tin tức này ta cũng biết, ta có một người cháu họ làmviệc trong phủ Thái tử. Sáng nay hắn vì không muốn người nhà lo lắng,cho nên cố ý lặng lẽ truyền tin tức về nhà.”
Mọingười xung quanh đều kinh ngạc, ai cũng muốn biết. Mọi người đều dùngánh mắt sáng ngời nhìn người kia, chờ hắn tiếp tục nói.
Người kia vừa thấy thế, nhất thời cảm thấy tự hào vô cùng, lập tức ngẩng đầuưỡn ngực lên. Sau đó bắt đầu thao thao bất tuyệt nói.
“Mọi người cũng đã biết, gần đây có tin tức Hứa vương bị ngộ hại, làm chothế lực của Hứa vương ở Yến kinh rục rịch. Hơn nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-khi-phi/3167191/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.