“Không cần nói dối,thành thật trả lời, bổn hộ pháp còn có thể cho ngươi thoải mái.”Bên tainghe được lời nói của Hứa vương, Hoa Thanh Nhi rùng mình một cái.
Trong đầu không tự giác nhớ lại chuyện vừa xảy ra.
Lúc đi xuống thông đạo, nàng cũng không phát hiện cái gì không ổn. Nhưng,sau khi đến cung điện này, Hứa vương lập tức thay đổi bộ dáng. Xoayngười lại bùng phát nội lực trong cơ thể, sau đó lại âm ngoan bóp cổnàng. Một khắc kia, ngay cả cơ hội phản ứng nàng cũng không có, tựa hồcảm giác được hơi thở tử vong đang đến. Mặc dù nàng sắp chết, nhưng lýtrí của nàng vẫn còn tồn tại, trong đầu nàng hiện lên vô số ý niệm trong đầu, trong lúc nhất thời cũng đoán không được ý đồ và động cơ của Hứavương. Cho nên, nàng dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn Hứa vương. Nhìn ánh mắt như vậy, trong mắt Hứa vương hiện lên suy nghĩ sâu xa.
Hắn buông tay ra, vung tayquăng nàng ra đất. Ánh mắt hắn lạnh lùng âm hiểm nhìn HoaThanh Nhi té ngã trên đất, khẩu khí không tốt hỏi:“Nói, ngươi rốt cuộclà ai, làm sao có thể biết nơi này?”
Nghe được Hứavương hỏi, trong lòng Hoa Thanh Nhi đã hiểu một chút. Thông đạo bí mậtnày là cung điện của Nguyệt Thần ở Sở quốc, người biết chỉ là thân tíncủa Nguyệt Thần hoặc là nhân vật quan trọng trong Nguyệt Thần. Mà Hứavương này lại biết rõ, hơn nữa lại có võ công cao cường, vậy hắn có quan hệ gì đó với Nguyệt Thần. Nghĩ như vậy, trong lòng cũng thả lỏng mộtchút, nàng ngẩng đầu, giọng điệu chân thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-khi-phi/3167183/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.