Nhìn thấy hắn nghe lời nàng, nàng cũng yên tâm. Chuyện còn lại, xem thử thủ đoạn ai cao minh hơn.
Sau khi Vân Mộng Vũ ra khỏi quán trà, sai người chọn đường hẻo lánh mà đi.Chỉ chốc lát thì đi tới một ngõ nhỏ, trong kiệu Vân Mộng Vũ mặc xiêm ytrắng, mặt che lụa trắng. Lúc này nàng đang nhắm mắt lại, đột nhiên tainghe được âm thanh, khóe miệng mỉm cười, thanh âm trong trẻo nhưng lạnhlùng vang lên.
“Ta còn thật sự không biết thái tử điện hạ lại đi theo dõi người khác?”
Vân Mộng Vũ dứt lời, trong ngõ nhỏ xuất hiện một người mặc cẩm y màu trắng, thái tử Sở Thụy Phong.
Mà lúc này cỗ kiệu của Vân Mộng Vũ cũng ngừng lại, nàng mở mắt ra, trongánh mắt chứa đầy tia sáng. Màn kiệu bị xốc lên, Vân Mộng Vũ không mangkhăn che mặt bại lộ trước mặt Sở Thụy Phong.
Sở ThụyPhong nhìn bóng dáng tuyệt sắc khuynh thành kia, vẫn khó có thể tinđược. Hắn thật sự khó có thể tưởng tượng Vân Mộng Vũ là Vấn Thiên, cácchủ Thiên Binh các.
Nếu không phải hắn vẫn âm thầmphái người quan sát Hứa vương phủ để ngăn ngừa Hứa vương đột nhiên tạophản, kết quả hôm nay hắn lại phát hiện một bí mật ngoài ý muốn. Hắn âmthầm đi theo đến quán trà, lại nghe Hứa vương và các chủ Thiên Binh cácthương lượng sự tình. Vì thế, hắn luôn chờ bên ngoài. Đợi đến khi nhìnthấy một nữ tử đi ra, trong lòng kinh ngạc. Nhưng vì đứng xa, hắn nhìnkhông rõ, chỉ cảm thấy cỗ khí chất kia rất quen thuộc.
Vì thế hắn vẫn âm thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-khi-phi/3167179/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.