“Rời đi? Vì sao? Đãxảy ra chuyện gì sao?” Đột nhiên nghe Xuất Trần nói muốn rời đi, VânMộng Vũ rất kinh ngạc, trong lòng cũng rất luyến tiếc. Nàng trong lòngvẫn xem Xuất Trần như bạn tốt, hơn nữa lại hoàn toàn tin tưởng, bởi vìXuất Trần giúp nàng rất nhiều. Bây giờ đột nhiên nghe nói hắn phải đi,trong lúc nhất thời nàng có chút sầu não.
Nhìn ánhmắt của nàng, trong mắt hắn dâng lên ý cười. Hắn ôn hòa nói:“Ta đến từTuyết Uyên, Tuyết Uyên gần đây có tranh cãi một chút với Bồng Lai đảo,chắc là sắp xảy ra chiến tranh, cho nên ta muốn quay về.”
“Bồng Lai đảo? Tuyết Uyên?” Nghe đến mấy chữ này, nàng cảm thấy vừa quen thuộc vừa xa xôi.
“Đúng vậy, gần đây ngươi phải cẩn thận một chút. Minh Du Nhiên là thiếu chủBồng Lai đảo, nàng cũng sẽ nhanh chóng rời Yến kinh trở lại Bồng Laiđảo. Mà bây giờ ngươi cũng sắp thành thân với Sở Hiên, nàng chắc chắn sẽ có hành động điên cuồng.” Xuất Trần kiên nhẫn dặn dò nàng, trong ánhmắt có tia ôn nhu mà ngay cả hắn cũng không phát hiện ra.
“Được, ta sẽ cẩn thận.” Nàng cũng trả lời.
Xuất Trần nhìn nàng, sau đó lấy ra một quyển sách cũ đưa cho nàng. Nàng vừanhận, nhìn thấy hai chữ Âm Sát trên sách. Nét chữ đàng hoàng khí phách,mang theo nhè nhẹ sắc bén. Nàng tò mò mở ra xem, phát hiện đây là quyểncầm phổ. Nhìn thấy vậy, nàng nghi hoặc ngẩng đầu nhìn hắn.
“Những cầm khúc trong quyển sách này là dùng Linh Âm đàn, hơn nữa phối hợp với quyển tâm pháp lần trước ta đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-khi-phi/3167167/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.