Edit: Sunny Út
Beta: Sally
Xe ngựa đi tới chân núi chùa Hàn Sơn, Hồng Mai xuống xe ngựa trước, sau đó xoay người giúp Vân Mộng Vũ bước xuống.
Vân Mộng Vũ xuống xe ngựa liền bị cảnh tượng trước mắt hấp dẫn.
Trước mắt có khoảng mấy trăm bậc thang không ngừng uốn lượn lên tới chùa Hàn Sơn. Đứng ở dưới nhìn về phía trước, cảm thấy chùa Hàn Sơn trôilững lờ giữa biển mây. Nhìn cầu thang cao cao kia, trong lòng dâng lênsự nhiệt tình. Muốn chinh phục nó.
Vân Mộng Vũ hít sâu một hơi, bắt đầu đi trước, còn ngắm hoa cỏ venđường. Tự nhiên tiếp xúc thân mật như vậy, nàng cảm thấy trong lòng cócảm giác không nói nên lời.
Lên tới đỉnh núi, Vân Mộng Vũ đứng trên đỉnh nhìn xuống phía dưới. Cảmthấy mọi sự phiền não trong lòng đều tan biến, nhất thời cảm thấy thểxác và tinh thần thoải mái.
Đứng một hồi, liền nhìn thấy Xuân cô nương bên cạnh Hứa Du Nhiên ranghênh đón. Vân Mộng Vũ và Hồng Mai vui vẻ đi theo nàng vào viện của Hứa Du Nhiên.
Chùa Hàn Sơn độc đáo ở chỗ không phải ai cũng có thể đến. Chùa Hàn Sơnnày do một người nước khác xây nên, người này làm việc rất khác vớithường dân. Hắn xây chùa này không phải để thờ cúng hay dâng hương gìcả, chỉ là hắn muốn xây vậy thôi. Cho nên người có thể đến đây thân phận cũng khá đặc biệt. Nơi này chỉ có vài hòa thượng, có người đến, bọn họcũng không tiếp đãi, bọn họ chỉ để ý tu hành.
Lúc trước đến quy định của chùa Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-khi-phi/3167142/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.