Chương trước
Chương sau
Tần Dịch Dương thật vất vả mới đợi được Tần Ly về nhà, hai ngày nay nấu cho nàng rất nhiều món. Tuy rằng Tần gia có phòng bếp, cũng không thiếu hạ nhân, nhưng hắn vẫn muốn tự mình chuẩn bị cho Tần Ly. Biết ngày hôm qua nàng cùng Tần Như Phong bọn họ đi ra ngoài uống không ít rượu, sáng sớm đã dậy nấu canh ngao cho nàng. Đưa canh cho Tần Ly nhưng không thấy người, hắn ngồi ở trong phòng nàng một lát.
Tần Ly vừa vặn cũng đi tìm Tần Dịch Dương, đầu tiên là đi thư phòng hắn, phát hiện hắn không ở đó, hỏi hạ nhân mới biết được mỗi buổi sáng Tần Dịch Dương đều bận việc ở phòng bếp. Nàng biết Tần Dịch Dương nhất định là đi tìm mình, liền vội trở về phòng.
"Cha, sao người không bảo hạ nhân đi tìm con? Đợi rất lâu sao?" Tần Ly vừa vào cửa, thấy Tần Dịch Dương đang ngồi ở gian ngoài.
Tần Dịch Dương thấy Tần Ly đã trở lại, cười nói: "Cũng không đợi bao lâu, cha nấu cho con chén canh bổ, con thừa dịp nóng uống đi!"
Tần Ly vội đến bên cạnh bàn, vừa mở nắp vung, đã ngửi thấy một mùi thơm nồng. "Cha, mẹ con có phải bị tay nghề nấu ăn của cha chinh phục? Thơm quá! Hai ngày nay ngài cho con ăn ngon vậy, trở lại học viện con làm sao nuốt trôi cơm đây?" Nói xong, múc một thìa lớn bỏ vào miệng nuốt xuống.
"Con đứa nhỏ này, sao cả cha cũng trêu ghẹo?" Tần Dịch Dương cười lắc đầu. "Cả nhà đều chuyển đến kinh thành cũng tốt, con còn có thể thường xuyên về nhà ăn bữa cơm."
"Ha ha, đúng vậy! Bên ngoài gì đó cũng không ngon bằng ở nhà! Cha, nói với người một chuyện, chờ mọi chuyện giải quyết xong, con muốn khởi hành đi tây đại lục." Tần Ly nói quyết định của mình. Từ lúc biết tây đại lục còn có người thân, nàng đã muốn lập tức đến tây đại lục.
Tần Dịch Dương biết mình cũng khuyên không được, thở dài nói: "Giờ con đã trưởng thành, có ý nghĩ của chính mình, cha cũng không ngăn cản con. Có điều con nhớ kỹ, cái gì cũng không quan trọng bằng sự an toàn của con!"
Tần Ly gật đầu, sau đó cười uống hết canh.
Lại ở nhà một ngày, Tần Ly liền chuẩn bị quay trở về. Hội đấu giá chắc cũng đã chuẩn bị xong, nàng phải về chuẩn bị cho hai nhà Tô Liễu mới được.
Sáng sớm hôm sau, người Tần gia tụ tập đầy ở của lớn. Tần Ly nói tạm biệt với từng người trong nhà, rồi nói với Tần Vinh Hải: "Gia gia, vậy Ly nhi trở lại kinh thành chờ, các người chuẩn bị xong thì báo cho con, đến lúc đó con sẽ cùng bọn Nguyệt nhi tỷ tới đón các người."
"Ừ, đã biết. Ly nhi, con ở bên ngoài cũng phải cẩn thận." Tần Vinh Hải biết Tần Ly rất hiểu chuyện, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy có chút áy náy. Tần Ly đến bây giờ còn chưa đến mười bốn tuổi, nhưng đã một mình ở bên ngoài lo liệu. Ông biết, nàng sở dĩ vất vả như vậy, đều là vì Tần gia.
Đội viên đội hộ vệ Tần gia cũng đều đến tiễn đưa, Tần Khải làm đại biểu nói: "Đại tiểu thư, cô phải bảo trọng!"
"Khải thúc, thúc vất vả, an toàn của Tần gia phải dựa vào các người!" Tần Ly lại cùng người nhà nói vài câu, liền cùng Minh Dạ thả người lên trời, trở lại Nguyệt Diệu học viện. Hiện tại nàng đã nghĩ thông suốt, cũng sẽ không trốn tránh Minh Dạ nữa. Nàng biết mình có cảm giác với Minh Dạ, quyết định thuận theo tự nhiên.
Hai người chân đạp hư không bay ở trên trời, Minh Dạ nhìn Tần Ly nói: "Đây là ưu điểm của tiểu gia tộc, tuy rằng người Tần gia không nhiều lắm, nhưng rất đoàn kết. Không giống gia tộc ta, mỗi ngày đều nghĩ đến làm sao để đấu đá, lục đục với nhau. Nàng xác định Tần gia trở lại tây đại lục, còn có thể duy trì bộ dáng sao?"
"Việc còn do người, ta tin tưởng người Tần gia sẽ không như vậy. Nghe gia gia nói thời điểm bọn họ theo Tần gia bổn gia đào tẩu, Tần gia vẫn có người ở lại, không biết trải qua lần đó có còn người sống sót không." Tần Ly trả lời.
Minh Dạ suy nghĩ nói: "Có khả năng có người sống sót, tuy rằng ta không biết tình huống lúc đó, nhưng với thực lực Tần gia lúc đó, cho dù bị thương nặng, cũng không thể toàn quân bị diệt. Đến lúc đó nàng có thể đi tìm xem, ta cũng có thể giúp nàng lưu ý một chút."
"Ừm, kỳ thực ta cũng cảm thấy có khả năng vẫn còn người. Có điều hiện tại nghĩ cái này xa quá, bây giờ còn phải giải quyết chuyện bên này trước rồi nói sau!" Tần Ly nói xong, liền không tiếp tục đề tài này. Hai người dù không nói chuyện, nhưng trong lòng đều có một loại cảm giác, khoảng cách giữa bọn họ lại gần một ít, trái tim hai người ngày càng gần.
Lúc này khoảng sau hai ngày, Tần Ly cùng Minh Dạ mới về tới học viện. Một hồi đến học viện nàng đã bị Tần Nguyệt và Tần Giác cuốn lấy, hỏi một ít về tình huống Tần gia.
Tần Nguyệt lôi kéo Tần Ly hỏi: "Ly nhi, người trong nhà đều khoẻ không? Gia gia lão nhân gia ông khỏe không?" Đến học viện ba năm, nàng chưa trở về nhà. Nhất là thứ cần học rất nhiều, hai là cảm thấy cấp bậc mình rất thấp, ngại trở về.
"Bọn họ đều rất tốt, tam trưởng lão gia gia luôn hỏi han về tỷ. Muội nói chuyện của tỷ với Hi Tuấn ca, ông rất vui." Tần Ly nhìn Tần Nguyệt, cười đến ái muội.
Mặt Tần Nguyệt bỗng chốc đỏ rực, giả bộ đánh Tần Ly một chút nói: "Đồ nha đầu nhanh miệng, muội đó, chờ lúc muội lập gia đình, xem tỷ trừng trị muội thế nào!"
"Ha ha, đến lúc đó sợ là không phải do tỷ! Giác ca ca, chuyện Nguyệt nhi tỷ đã định, huynh cũng phải nhanh lên. Đừng nhìn nhị trưởng lão gia gia cái gì cũng chưa nói, nhưng muội thấy được ông cũng rất vội." Tần Ly cười với Tần Nguyệt, rồi quay đầu nhìn về phía Tần Giác.
Tần Giác lắc đầu nói: "Ta là nam hài tử, không giống như vậy. Chưa có sự nghiệp, nói gì thành gia chứ? Một nữ hài tử như muội cũng có thể vì Tần gia làm được như vậy, ta cũng phải lập được một chút thành tích mới được."
"Ngốc tử, đệ còn muốn so với Ly nhi? Muội ấy là tiểu biến thái Tần gia chúng ta, đệ so với muội ấy sợ là đời này cũng không có hi vọng." Tần Nguyệt chế nhạo.
Tần Ly thấy Tần Giác có chút ngượng ngùng, cười nói: "Đừng nghe Nguyệt nhi tỷ nói bừa, Giác ca ca, muội ủng hộ huynh! Nam nhi chí ở bốn phương, có chí khí luôn tốt!"
Lúc này, bọn Hàn Hi Tuấn và Hàn Hi Bạch đi vào tiểu viện Tần Ly, nghe thấy bọn họ tán gẫu, Hàn Hi Tuấn hỏi: "Ly nhi, lần này về nhà người trong nhà khỏe không? Cha ta đã phái người đi Tần gia, chác là rất nhanh sẽ có hồi âm."
"Hi Tuấn ca, không ngờ động tác của huynh nhanh như vậy? Xem ra không tới mấy ngày nữa muội có thể uống rượu mừng rồi! Người trong nhà đều rất tốt, chỉ là tam trưởng lão gia gia có chút luyến tiếc Nguyệt nhi tỷ!" Tần Ly nói xong, liếc nhìn Tần Nguyệt.
Hàn Hi Tuấn vừa nghe liền sốt ruột, có điểm ai oán nói: "Thật khó quá à, ta đã chờ Nguyệt nhi đến bạc tóc rồi!"
Đám người Lam Tiêu Tiêu thấy điệu bộ quái đản của Hàn Hi Tuấn, đều bật cười ha hả. Tần Nguyệt xấu hổ chỉ thiếu tìm cái động chui xuống, liên tiếp trừng mắt Hàn Hi Tuấn.
Vệ Khanh đi đến bên Tần Ly nói: "Hội đấu giá đã sắp xếp xong, Tô gia cùng Liễu gia đều đã nhận được tin tức, tin chắc bọn họ sẽ không bỏ qua cơ hội này."
Ý cười trên mặt Tần Ly biến mất, dần dần có lãnh ý. Những người khác cũng ngừng cười, Lam Tiêu Tiêu hừ một tiếng nói: "Bọn họ tham lam như vậy, nhìn chằm chằm vào nguyên tinh trên người Tần Ly, làm sao có thể buông tha cơ hội tốt như vậy chứ?"
Nguyệt Diệu Hinh cũng đồng ý nói: "Hi vọng giải quyết bọn họ nhanh chút, hai nhà này luôn nhìn chằm chằm Tiểu Ly cũng không phải biện pháp."
Bọn họ đoán không sai, tin tức bán đấu giá Phong Vân cử hành bán đấu giá nguyên tinh, là Tô gia biết trước. Sau khi Tô Thái biết tin lập tức báo cho Liễu Nguyên, tuy rằng trong lòng hắn rất bất mãn với Liễu Nguyên, nhưng hiện tại quan hệ giữa Tô gia và Liễu gia thân thiết hơn, có chuyện gì chỉ có thể thương nghị với Liễu gia.
Tô Thái tự mình đến Liễu gia, Liễu Nguyên và Tô Liên cùng đi ra ngoài nghênh đón. Mấy ngày nay Tô Liên chưa hết sầu, luôn phải chăm sóc con trai. luyện dược sư Liễu gia không cứu được Liễu Hàn Vũ, nàng phải đi luyện dược liên minh xin thuốc, nhưng cao cấp trưởng lão đều cùng Tần Ly, Liễu Thấm có giao tình, lại biết những việc Liễu Hàn Vũ đã làm, đều từ chối nói mình không chữa được. Mỗi ngày nhìn con nằm trên giường, không biết tóc đã bạc bao nhiêu.
Hiện tại nhìn thấy Tô Thái, Tô Liên bắt đầu rơi lệ. Tô Thái nhíu mày hỏi: "Thương thế Vũ nhi vẫn không có khởi sắc sao?"
"Không có, sợ là sắp phế!" Tô Liên có chút nghẹn ngào nói.
Tô Thái cũng thương ngoại tôn, nói với Tô Liên: "Không khóc nữa, để cha nghĩ biện pháp. Con đi về trước, một lát ta đi qua thăm Vũ nhi."
Tô Liên thở dài, gật đầu lui xuống. Liễu Nguyên hỏi: "Nhạc phụ đại nhân tự mình tới là có chuyện gì sao?"
"Lão phu nhận được tin tức, lần này hội đấu giá Phong Vân sẽ tổ chức đấu giá nguyên tinh, tin tức này con cũng biết?" Tô Thái hỏi.
"Nhạc phụ đại nhân, ngài cũng biết tình huống gần đây của Liễu gia, việc này không có để ý. Nhưng mà đã là nguyên tinh, đến lúc đó ta nhất định sẽ tham gia."
Liễu Nguyên biết bán đấu giá Phong Vân muốn cử hành đấu giá, nhưng gần đây Liễu gia có quá nhiều chuyện, hắn cũng không chú ý, không nghĩ tới dĩ nhiên là nguyên tinh. Nguyên tinh hắn vẫn biết một ít, quý hiếm hơn linh thạch cao cấp nhiều. Một quặng linh thạch cao cấp có thể khiến cho ngũ đại gia tộc hứng thú, nhưng nguyên tinh thì bắt buộc phải có.
Chỉ cần bọn họ chiếm được nguyên tinh, như vậy thực lực hai nhà Tô Liễu nhất định sẽ nâng cao một tầm, đến lúc đó hai nhà Hàn Vệ còn dám đối nghịch với bọn họ sao?
Đến ngày bán đấu giá, phàm là người có uy tín danh dự đều tập trung ở trong bán đấu gia Phong Vân, ngay cả một số người thuộc gia tộc nhị lưu cũng đến tham gia. Vệ Khanh và Tần Ly ngồi ở lầu ba chuyên dành cho khách quý, chỗ ngồi dần được phủ kín phía dưới, hai người rất vừa lòng với lần tuyên truyền này.
Chỉ chốc lát sau, có bồi bàn đi lên thông báo cho Vệ Khanh, gia chủ tứ đại gia tộc đều đến, đang ở trong phòng thuê lầu ba.
Vệ Khanh phất tay, cho bồi bàn lui. "Ly nhi, trò hay lập tức bắt đầu!"
Tần Ly vẽ vòng tròn quanh chén trà, khóe miệng nở một nụ cười quỷ dị.
Bán đấu giá Phong Vân không hổ là bán đấu giá đứng đầu Nguyệt Diệu, đại sảnh lầu một không chỉ gấp đôi Duyệt Bảo, có hai hàng ghế phổ thông, tiếp theo chính là lầu hai ở giữa, gồm một vòng ghế lô phía trên hàng ghế phổ thông. Trong ghế lô ít nhất cũng phải là gia chủ nhị lưu gia tộc mới có tư cách vào, lầu ba chuyên dụng cho khách quý, ngũ đại gia tộc với hoàng tộc thuê phòng riêng.
Phòng thuê ở lầu hai và ba dùng một loại thủy tinh đặc biệt tạo nên, từ bên trong có thể thấy rõ ràng tình huống phía dưới, nhưng người bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong. Nhưng bởi vì lầu hai ba thân phận hạn chế, mọi người đều biết có thể ngồi vào bên trong đều là không phú thì quý.
Sân khấu bán đấu giá Phong Vân là một đài lớn hình bán nguyệt, chủ trì toàn bộ đấu giá hội là một người chủ trì bí mật ba bốn mười tuổi, đầu tiên hắn nói một đoạn lời dạo đầu, làm nóng không khí hội khí hội trường, sau giới thiệu phẩm chất của vật phẩm bán đầu tiên.
Kỳ thực đấu giá hội lần này, đại bộ phận nhân đều hướng về phía nguyên tinh, tuy rằng biết lấy tài lực và thế lực gia tộc mình tám phần là lấy không được, nhưng thấy một lần đời này cũng đáng. Nguyên tinh là cái gì, đó là thứ còn trân quý hơn linh thạch cao cấp. Người ngồi phía dưới, phần lớn cao cấp linh thạch cũng chưa gặp qua, càng đừng nói nguyên tinh.
Từng vật từng vật bán đấu giá trình lên, cũng chỉ người thường ngồi phía dưới ra giá, người ngồi ở ghế lô lầu hai ba, xem cũng không thèm xem. Liễu Nguyên và Tô Thái luôn ngồi trong ghế lô chuyên dụng nhắm mắt dưỡng thần, chờ nguyên tinh lên đài.
Vật phẩm bán đấu giá đều đã thành giao, người chủ trì đem vật phẩm thứ hai từ dưới lên đưa về hậu trường, rồi lớn tiếng tuyên bố: "Các vị, tin tưởng đại bộ phận người ở đây đều hướng đến vật phẩm bán đấu giá cuối cùng, ta không nói thêm lời dư thừa, phía dưới mời đem vật phẩm cuối cùng Nguyên tinh lên đây."
Người phía dưới lập tức yên tĩnh, một đám đều trừng lớn hai mắt chờ xem nguyên tinh được đem lên. Liễu Nguyên và Tô Thái ngồi ở lầu ba cũng mở hai mắt, hai người bọn họ nhất định phải có nguyên tinh.
Rất nhanh, một cô gái mặc sa y đỏ bưng một cái khay ngọc, chậm rãi đi lên sân khấu. Đặt cẩn thận khay lên bàn, lùi lại ở một góc. Trong khay có một bình sứ khắc hoa văn tinh xảo, người chủ trì đi đến bên bàn, cầm bình sứ nói: "Các vị mời chú ý, trong bình nhỏ chính là nguyên tinh! Chủ nhân vật phẩm nói nguyên tinh quá mức trân quý, bởi vậy muốn có được nó các vị phải lấy vật phẩm có giá trị tương đương đến trao đổi!"
Nói xong, liền mở nắp bình nhỏ, lập tức một cỗ linh khí nồng đậm từ trong bình nhẹ nhàng xuất ra. "Nguyên tinh chỉ cần một giọt, đã đủ bằng linh khí trong một khối lớn linh thạch cao cấp, đây chính là trân phẩm tăng lên tu vi. Không chỉ như vậy, mọi người cũng đều biết, tu vi đến tôn cấp, nếu muốn tăng lên đã khó lại càng thêm khó, nhưng có nguyên tinh, thì có thể dễ dàng hơn rất nhiều! Trừ cái này ra, nguyên tinh đối với luyện dược sư mà nói cũng rất trân quý, chỉ cần lúc luyện chế thêm một giọt, dược hiệu có thể gấp bội! Được rồi, lời giới thiệu đã nói nhiều như vậy, hiện tại mời mọi người ra giá!"
Phía dưới lại là một trận xôn xao, có một nam nhân trung niên nhìn qua giống nhà giàu mới nổi đứng lên hỏi: "Vật chủ là ai? Lại có thể xem thường bạc? Lão tử có rất nhiều tiền, ngươi hỏi hắn muốn bao nhiêu?"
"Thực xin lỗi, đây là quy củ bán đấu giá! Trừ phi là vật chủ yêu cầu, bằng không bán đấu giá sẽ không tiết lộ tin tức vật chủ! Mặt khác, đây là vật chủ yêu cầu, bán đấu giá chúng ta chỉ bán đấu giá dựa theo yêu cầu của vật chủ!" Nam nhân trung niên khách khí trả lời.
"Thật sự là dân quê, có tiền rất giỏi à! Ta ra giá một gốc cây dược liệu cao cấp Liên hoa huyết tinh!" Một nam nhân ngồi cách tên nhà giàu mới nổi không xa hô.
Tên đó trợn tròn mắt quát: "Ngươi nói cái gì? Dám nói gia gia ngươi là dân quê?" Nói xong còn làm ra thế muốn đánh người.
Lập tức có hai gã bồi bàn đi lên ổn định, phía dưới lại có người báo giá nói: "Ta ra một bộ vũ kỹ địa giai ngân phẩm!"
"Ta ra một viên đan dược lục phẩm cao cấp!"
Người ra giá ngày càng nhiều, báu vật đưa ra càng ngày càng quý hiếm, nhưng đều không khiến cho Tần Ly chú ý.
Liễu Nguyên vừa thấy nguyên tinh phía dưới, trong lòng thầm kêu không tốt. Mấy ngày trước đây lúc Tô Thái tìm đến hắn, nói lần đấu giá này có hai lọ nguyên tinh, sao tới hôm nay biến thành một lọ? Chẳng lẽ là tin tức sai? Làm thế nào mới tốt đây? Hắn đã bàn bạc kĩ lưỡng với lão tổ tông nội viện và các vị trưởng lão, lão tổ tông còn đặc biệt bảo hắn nhất định phải lấy được nguyên tinh. Hắn biết nguyên tinh có hai lọ, lúc đó chính là muốn cùng Tô gia mỗi nhà một lọ, như thế nào cũng không nghĩ tới hiện tại thành cái dạng này.
Tô Thái lại tức giận, hắn nghe được tin tức biết lần này bán đấu giá vật phẩm bên trong có nguyên tinh, dùng rất nhiều tiền mua người làm trong bán đấu giá Phong Vân, biết được tình huống cụ thể của nguyên tinh. Tin tức hắn biết là bán đấu giá lần này có hai lọ nguyên tinh, hơn nữa không phải dùng ngân phiếu giao dịch, mà là dùng vật phẩm giá trị tương đương để trao đổi. Các tin tức khác đều chuẩn xác, sao hai lọ nguyên tinh biến thành một lọ?
"Hai lão già kia chắc đang rất đau đầu đây!" Tần Ly bưng chén trà, nhìn phía phòng thuê của Tô gia Liễu gia.
"Ly nhi, chủ ý này chỉ muội có thể nghĩ ra được, xem ra hai nhà phải tiền mất tật mang! Làm không tốt còn phải trình diễn tiết mục chó cắn chó!" Vệ Khanh cười nói.
Tần Ly cười, không nói gì. Lúc trước nàng cố ý bảo Vệ Khanh tiết lộ tin tức cho Tô Thái, biết có hai lọ nguyên tinh, hắn nhất định sẽ đi tìm Liễu Nguyên thương lượng. Bọn họ đánh chủ ý, chờ thực lực hai nhà cường đại rồi, Hàn gia và Vệ gia nhất định không dám chống lại bọn họ.
Hàn Thuyền Phàm không biết ngọn nguồn trong đó, thấy Tô Thái và Liễu Nguyên chưa ra giá, đầu tiên hô: "Ta ra một viên đan dược bát phẩm cấp thấp!" Chỗ phòng thuê bọn họ, có thể trực tiếp dùng linh lực hoặc là chiến khí nói chuyện, như vậy có thể truyền xuống phía dưới rõ ràng, điểm này cao cấp hơn bán đấu gia Duyệt Bảo không ít.
Hàn Thuyền Phàm vừa ra, phía dưới đều tĩnh lặng. Bát phẩm đan dược? Đây là nhất lưu gia tộc cũng không nhất định bỏ được lấy ra, xem ra bọn họ đều không có hi vọng.
Vệ Văn Hồng tuy rằng biết hắn chỉ diễn trò, vẫn nhịn không được bĩu môi, hắn cũng dám kêu. Bát phẩm đan dược, đan dược cao cấp như vậy căn bản không thể nào ở trong tay bọn họ, mà ở trong nội viện của lão tổ tông.
Tô Thái nhíu mày, không nghĩ tới Hàn Thuyền Phàm vừa ra đã hô thứ quý hiếm như vậy. Nếu hắn muốn lấy được, sợ là phải càng trân quý mới được. Hiện tại xem ra cũng bất chấp nhiều như vậy, tuy rằng từ hai lọ biến thành một lọ, nhưng Tô gia nội viện cũng đã biết, hắn cũng không để nó cho kẻ khác.
Trong lòng Liễu Nguyên cũng cả kinh, không nghĩ tới đã hô vật trân quý như vậy. Tô Thái tuy rằng là nhạc phụ hắn, nhưng hắn đã sớm bất mãn hắn luôn khoa tay múa chân với mình. Nguyên tinh chỉ có một lọ, hắn càng không thể nhường đi ra ngoài. Bằng không chờ Tô gia địa vị cao, sợ là gia chủ như mình sẽ càng thêm uất ức. May mắn trước đó hắn đã báo cáo chuyện nguyên tinh cho lão tổ tông với các trưởng lão, bọn họ cũng nói toàn lực ủng hộ hắn, bằng không hắn thật đúng là không dám ra giá.
Hàn Thuyền Phàm kêu xong, người chủ trì phía dưới đã nói: "Không biết còn ai ra giá cao hơn không?"
"Ta ra một viên đan dược bát phẩm cao cấp thêm một kiện huyền phẩm thánh khí!" Người chủ trì vừa dứt lời, Vệ Văn Hồng cũng hô!
Vệ Khanh nhíu mày nói: "Lão nhân cũng ra giá, nhìn nhìn, ngay cả huyền phẩm thánh khí cùng đan dược bát phẩm cao cấp đều hô lên! Phỏng chừng hai cái lão gia này kia tức chết đi được, hiện tại trong lòng không chừng không biết mắng thế nào, ha ha!"
Tần Ly cười nói: "Xem Vệ bá bá và Hàn bá bá chơi rất vui vẻ, ta cũng góp vui với họ!" Nói xong, liền hô: "Ta ra một gốc Thiên hương nguyệt lan thêm một gốc Huyết ngọc long cốt tham!"
Tần Ly vừa ra, Liễu Nguyên và Tô Thái không khỏi cắn chặt răng. Bọn họ đều nghe ra giọng nói này, chính là Tần Ly luôn đối nghịch hai nhà. Xem ra trên người nàng không ít đồ tốt, ngay cả dược liệu tuyệt tích cũng có.
Tần Ly cũng không sợ Tô Thái với Liễu Nguyên có ý đồ xấu gì, dù sao bọn họ cũng không dám dễ dàng động thủ. Dược liệu nàng ra không phải dược liệu quý hiếm lắm trong dược viên của nàng, dược liệu cao cấp nàng cũng có không ít. Nàng muốn làm cho bọn họ tức lại không dám động thủ, cuối cùng còn phải ngoan ngoãn dâng bảo vật lên cho nàng. Huống hồ chờ đấu giá hội kết thúc, sợ bọn họ cũng không có thời gian gây rắc rối cho nàng.
Quả nhiên, Tần Ly vừa dứt lời, Liễu Nguyên đã không đợi được, cũng bắt đầu hô: "Ta ra một kiện địa phẩm thánh khí!" Toàn bộ Liễu gia người có thánh khí cũng không nhiều, cái hắn dùng cũng chỉ là địa phẩm thánh khí. Hắn sở dĩ dám kêu như vậy, cũng là bởi vì yêu cầu của lão tổ tông và các trưởng lão.
Hàn Thuyền Phàm thấy Tô Thái vẫn không báo giá, liền hô: "Ta ra một viên bát phẩm cao cấp đan dược thêm một kiện địa phẩm thánh khí!"
Vệ Văn Hồng theo sát sau hô: "Ta ra hai kiện địa phẩm thánh khí!"
"Ai u, ông già đó chính là hạ vốn gốc!" Vệ Khanh nói.
Tần Ly luôn chú ý phản ứng của m Liễu Nguyên và Tô Thái.
Liễu Nguyên nhẫn tâm hô: "Ta ra một kiện thiên phẩm thánh khí!"
Tô Thái tức giận ra một chưởng đập nát cái bàn trong phòng thuê, Liễu Nguyên ra giá như vậy, chính là nói rõ muốn tranh với hắn mà. Có điều tức giận thì tức giận, nguyên tinh vẫn phải có được. Vì thế chỉ có thể nhịn xuống trong lồng ngực, hô: "Ta ra một viên cửu phẩm đan dược!"
Tần Ly trong mắt hứng thú dần dày, không hai nhà Tô Liễu không ít đồ tốt. Xem ra nàng cần phải qua hai nhà một chút, tìm vài món kỉ niệm.
Vệ Khanh thấy ánh mắt Tần Ly tràn ngập hứng thú, cười lắc đầu, xem ra nha đầu kia lại bắt đầu có ý đồ tới bảo vật hai nhà. Làm kẻ thù của nàng thật đúng là bất hạnh, chẳng những bị nàng đùa giỡn, còn bị nàng nhớ thương. May mắn cha hắn tương đối sáng suốt, biết cùng Tần Ly giao hảo, bằng không sợ là phải đau đầu chính là hắn.
Liễu Nguyên thấy Tô Thái ra giá, sắc mặt âm trầm. Cửu phẩm đan dược cũng không phải nhà ai cũng lấy ra được, Liễu gia bọn họ cũng chỉ có một viên mà thôi. Nếu không lấy ra, nếu mình muốn lấy nguyên tinh, sợ là khó khăn.
Người chủ trì lúc này lại mở miệng nói: "Không biết còn có ra giá cao hơn không? Được, cửu phẩm đan dược lần một, cửu phẩm đan dược lần......"
Người chủ trì còn chưa nói xong, Liễu Nguyên cắn răng nói: "Ta ra một viên cửu phẩm đan dược cộng thêm một kiện thiên phẩm thánh khí!"
"Ta ra một viên cửu phẩm đan dược cộng thêm hai kiện thiên phẩm thánh khí!" Tô Thái hiện tại trong lòng đã không phải bất mãn, mà là có xúc động muốn chạy qua đập chết thằng con rể này. Nữ nhi mình sao lại gả cho một kẻ như vậy, mệt bản thân ngày thường còn luôn giúp đỡ hắn, hắn cũng dám tranh nguyên tinh với mình. Hắn tức giận không nhẹ, há mồm ra giá cao nhất, cũng không có tâm tư lại ra thêm một lần nữa.
Hàn Thuyền Phàm cùng Vệ Văn Hồng thấy nhiệm vụ hoàn thành, ngậm miệng, không ra giá nữa! Liễu Nguyên tranh chấp với Tô Thái, bọn họ kêu không kêu đã không liên quan.
Mặt Liễu Nguyên tái đi, xong rồi, hắn đã không còn đồ gì đáng giá để kêu, hắn cũng không thể vì nguyên tinh mà lấy mọi thứ ở Liễu gia ra được! Trong lòng hắn vô cùng hận Tô Thái, nhưng quan trọng nhất hiện giờ là làm thế nào giải thích với lão tổ tông với các trưởng lão.
"Cửu phẩm đan dược thêm hai kiện thiên phẩm thánh khí lần một, cửu phẩm đan dược thêm hai kiện thiên phẩm thánh khí lần hai, cửu phẩm đan dược thêm hai kiện thiên phẩm thánh khí lần ba, tốt, thành giao!" Người chủ trì gõ búa, nguyên tinh thuộc về Tô Thái.
"Ly nhi, lần này muội lời to nha! Đều nói vô gian bất thương, điểm này xem ra ta còn phải học tập muội!" Vệ Khanh tựa vào ghế mềm mại, cười nhìn Tần Ly nói.
Tần Ly liếc nhìn Vệ Khanh, trong lòng rất vừa lòng với thành quả hôm nay. Hiện tại thì hay rồi Tô gia cùng Liễu gia sợ là đã không thể đứng cũng một trận tuyến, đừng nhìn hiện tại nguyên tinh ở trong tay Tô gia, nhưng chuyện này còn chưa xong đâu. Liễu gia lão tổ tông sẽ không để Tô gia một nhà độc chiếm, chỉ sợ kịch hay giờ mới chính thức bắt đầu!
Vệ Khanh gọi bồi bàn tiến vào. "Hiện tại liền giao dịch, ngươi xem đồ Tô gia giao cho, kiểm nghiệm rõ rồi mang lên đây."
Bồi bàn lĩnh mệnh đi xuống, Vệ Khanh cùng Tần Ly an vị ở trong phòng uống trà chờ. Vệ Khanh hiện tại bội phục Tần Ly từ nội tâm, biện pháp này hắn cũng không nhất định có thể nghĩ ra được.
Một lát sau, bồi bàn liền đi qua gõ cửa. Mở cửa, bồi bàn nâng khay đi đến, phía trên trùm một tầng vải đỏ. Mở vải đỏ, bên trong là một bình sứ màu trắng cùng hai kiện linh khí. Một cái là thiên phẩm thánh khí Long Nha kiếm, một cái khác là thiên phẩm thánh khí Thanh Vân địch. Trong bình nhỏ là cửu phẩm đan dược Tục Nguyên đan, nếu ở đánh nhau trung hoặc là ngoài ý muốn mất chân tay hay trên thân thể có tổn hại gì, ăn nó có thể hồi phục hoàn toàn, tay chân bị gãy rời có thể liền lại.
Tần Ly lấy cây sáo thưởng thức một chút, sau đó bỏ mọi thứ vào trong Huyền giới. Cất xong, nàng liền cùng Vệ Khanh rời bán đấu giá Phong Vân. Hai người trở lại học viện, tất cả mọi người đều tập trung ở tiểu viện Tần Ly tán gẫu về hội đấu giá hôm nay. Bọn họ tuy rằng không tự mình đi, nhưng vẫn biết một chút. Không chỉ trong học viện, ngay cả trên đường cũng bàn luận chuyện đấu giá.
Liễu Nguyên tay không trở lại Liễu gia, Tô Liên thấy sắc mặt hắn không tốt, liền tiến lên hỏi: "Lão gia, sắc mặt ông không được tốt lắm! Đấu giá hội không thuận lợi sao? Chẳng lẽ không lấy được?"
Liễu Nguyên tâm tình phiền muộn, vốn nhìn thấy Tô Liên đã một bụng khí, nghe nàng ở bên tai mình nhắc tới, tức giận hét lớn: "Còn không tại cha ngươi! Nói cái gì hôm nay có hai lọ nguyên tinh muốn bán đấu giá, làm hại ta ở trước mặt lão tổ tông cùng các trưởng lão cam đoan nhất định sẽ lấy được nguyên tinh. Giờ tốt rồi, nguyên tinh chỉ có một lọ, còn bị cha ngươi lấy được!"
Tô Liên không ngờ mọi chuyện biến thành như vậy, cũng không dám mở miệng trước mặt Liễu Nguyên. Nàng hiện tại dù sao đã gả vào Liễu gia, mọi chuyện lớn ở đây nàng không thể xen vào.
Liễu Nguyên mặt mày nhăn nhó, nhìn cái gì cũng không thuận mắt. Lòng phiền muộn, chợt nghe đến ngoài cửa truyền đến giọng nói của hạ nhân: "Gia chủ, nội viện truyền đến tin tức, bảo ngài sau khi trở về lập tức đi nội viện."
Liễu Nguyên không có biện pháp, đành ra khỏi phòng, đi về phía nội viện.
Tuy Tô Thái lấy được nguyên tinh, nhưng trong lòng chẳng cao hứng như vậy. Nguyên tinh này hắn nhận được cũng không nhiều, hơn nữa vừa mới cùng Liễu Nguyên không thoải mái, mặt mày vô cùng âm trầm.
Lúc tối, bọn Minh Nhất trở lại báo tình huống hai nhà Tô Liễu cho Minh Dạ, nói hai nhà Tô Liễu hiện tại đều đặc biệt yên tĩnh, có điều cũng không biết loại tình huống này có thể duy trì đã bao lâu.
Tần Ly hiện tại cũng không có thời gian quản chuyện hai nhà đó, dù sao mầm móng thù hận đã có, nay lại thêm chuyện nguyên tinh, chỉ chờ xem kết quả là được. Nàng đã nhận được tin tức Tần Vinh Hải truyền đến, nói là mọi người Tần gia đã lên đường, không đến vài ngày nữa sẽ tới nơi. Tính toán thời gian một chút, chắc chỉ trong vài ngày này thôi.
Lại qua hai ngày, sáng sớm Tần Ly, Tần Nguyệt cùng Tần Giác liền tính rời học viện đón người Tần gia, kết quả Hàn Hi Tuấn và Minh Dạ biết nên cũng theo ra ngoài, định đón mấy người Tần Vinh Hải. Ba người đến cửa thành, đợi khoảng hơn một canh giờ, thì thấy một đoàn xe cách đó không xa.
Tần Nguyệt liếc mắt một cái đã thấy được đội ngũ tam trưởng lão, chạy qua đầu tiên, Hàn Hi Tuấn cũng đi theo sau nàng. Tần Ly cùng Tần Giác liếc mắt nhìn nhau, đều cười lắc đầu, sau đó cũng nghênh đón, Minh Dạ vẫn luôn đứng cạnh Tần Ly.
"Gia gia, một đường này thuận lợi không ạ?" Tần Nguyệt hỏi.
Tam trưởng lão nhìn cháu gái mình, cười tươi như hoa. "Nguyệt nhi, các con đợi lâu không? Mấy đứa các con, không phải không cho các con đến đón sao? Chúng ta tự hỏi đường cũng sẽ biết, cũng không phải chưa từng tới kinh thành."
"Gia gia, Nguyệt nhi nhớ người mà! Ba năm không về nhà, Nguyệt nhi rất nhớ gia gia." Nói xong, Tần Nguyệt bắt đầu rơi nước mắt.
Lúc này, Hàn Hi Tuấn đi đến trước mặt tam trưởng lão, hành lễ nói: "Ngài là gia gia Nguyệt nhi phải không ạ? Vãn bối Hàn Hi Tuấn vấn an gia gia!"
Ý cười trên mặt tam trưởng lão chưa giảm, liên tục gật đầu nói: "Tốt, tốt, con chính là Hi Tuấn à? Người Hàn gia chúng ta đã gặp, chờ mọi chuyện yên ổn, lão phu sẽ tự mình tới cửa bái phỏng!"
Hàn Hi Tuấn nhìn Tần Nguyệt, có thế này mới yên tâm.
Tần Ly cùng Tần Giấc chưa thấy Hàn Hi Tuấn nghiêm túc như vậy bao giờ, cảm thấy có chút buồn cười, thì ra hắn cũng biết khẩn trương!
Minh Dạ tiến đến Tần Ly bên tai nói: "Nếu chính thức chào, ta cũng sẽ khẩn trương."
Tai Tần Ly bị Minh Dạ thổi hơi nóng nên có chút ngứa, nàng quay đầu trừng mắt nhìn Minh Dạ, bước đi lên. "Gia gia, chúng ta vào thành đi!"
Tần Vinh Hải gật đầu, đi đầu vào thành. Tần Ly tìm bóng dáng Tần Dịch Dương, thấy hắn ở trong đội nhân mã phía sau, đi tới đó.
"Cha, không ngờ các người tới nhanh như vậy!" Tần Ly đi tới bên Tần Dịch Dương.
Tần Dịch Dương cười nói: "Cũng muốn đến đây nên đi trước vài ngày. Huống chi tam trưởng lão gia gia con vội vã gặp cháu rể tương lai nên chờ nóng vội."
"Ha ha, đúng vậy! Người Hàn gia bàn bạc thế nào ạ?" Tần Ly hỏi.
"Hai nhà cũng bàn xong xuôi rồi, danh sách quà tặng đều xong, phỏng chừng chờ bên này yên ổn rồi cử hành cho chúng! Ly nhi, cha nhìn con với thiếu chủ Minh gia quan hệ không tệ nha!"
Tần Ly theo bản năng nhìn Minh Dạ ở phía trước đang tán gẫu với Tần Vinh Hải, hơi cúi đầu nói: "Bọn con chỉ là bằng hữu, cha ngài nghĩ nhiều rồi!
Tần Dịch Dương thấy Tần Ly mất tự nhiên, cũng sẽ không hỏi, nói: "Con đã trưởng thành, cha cũng không can thiệp quyết định của con. Nhưng Minh gia là đại gia tộc, phức tạp hơn Tần gia chúng ta nhiều, nếu con muốn ở cùng hắn, cần phải lo lắng một chút."
Tần Ly gật đầu nói: "Cha, ngài yên tâm đi! Ly nhi chịu thiệt thòi bao giờ đâu, chỉ có con bắt nạt người khác, chứ không để người khác bắt nạt mình đâu!"
Đại đội Tần gia vào kinh thành, tạo nên một trận xôn xao không nhỏ. Hiện tại mỗi người đều biết Tần gia trở thành một trong ngũ đại gia tộc, đều đứng ở bên đường xem náo nhiệt. Tần Ly với đám người Tần Nguyệt mang mọi người Tần gia tới đại trạch Minh Dạ đã sắp xếp, vài gia tộc khác mới biết thì ra toà nhà này cho Tần gia. Nhưng mà ngoài Vệ gia và Hàn gia, hai nhà kia cũng không thời gian chú ý chuyện này.
Hàn Thuyền Phàm và Vệ Văn Hồng biết Tần gia đến, đều đưa bái thiếp, bọn họ tốt xấu cũng là người đứng đầu một nhà, lễ tiết không thể qua loa.
Đồ trong nhà đều đã đặt mua, mọi thứ đều có sẵn, chỉ trong hai ngày, Tần gia cũng đã thu thập thỏa đáng.
Hai ngày này Tần Ly đều ở tại Tần gia, cũng không trở lại học viện, trợ giúp Tần Vinh Hải làm quen một chút tình thế hiện tại, cũng muốn ở bên bọn họ.
Sáng sớm Tần Ly đang ở trong sảnh tán gẫu với mấy người Tần Vinh Hải, chợt nghe hạ nhân bẩm báo: "Gia chủ, gia chủ Hàn gia cầu kiến!"
Tần Vinh Hải cùng tam trưởng lão đứng dậy ra ngoài đón, bọn họ cũng không phải chưa từng thấy, tốt xấu Tần gia cũng là đại gia tộc ở tây đại lục, biểu hiện vô cùng thỏa đáng. Tần Vinh Hải nói trước: "Hàn gia chủ sớm như vậy đã tới, là vì chuyện hai đứa nhỏ hả?"
Hàn Thuyền Phàm ở trước mặt Tần Vinh Hải như vãn bối, khách khí nói: "Đúng vậy, chuyện hai đứa nhỏ cũng nên tiến hành."
Tần Vinh Hải nói: "Chúng ta không có vấn đề, vậy xem ý của Hàn gia."
Tần Nguyệt và Hàn Hi Tuấn cũng vào đại sảnh, thương lượng với mấy người Tần Vinh Hải hôn sự của hai người. Nói chuyện một buổi sáng, ngày thành thân đã định, lại hàn huyên vấn đề khác, xem như định hôn kì.
Tần gia vừa mới chuyển đến kinh thành, đã bắt đầu thu xếp việc vui, trên mặt mỗi người tràn ngập ý cười. Trong nhà treo đầy hồng trù, dán đầy chữ hỉ, nhìn qua cực kì vui mừng.
Hàn gia cùng Tần gia là một mảnh vui mừng, nhưng Tô gia với Liễu gia thì khác. Liễu Nguyên bởi vì không lấy được nguyên tinh, bị lão tổ tông Liễu gia trách mắng. Quan hệ giữa người trẻ tuổi Liễu gia và Tô gia cũng không còn tốt như trước.
Tần Ly không ngờ Liễu gia có thể nhịn, rõ ràng không cam tâm, lại vẫn không hề động thủ. Xem ra nàng phải có biện pháp mới được. Nàng tới tiểu viện Vệ Khanh, nhìn thấy hắn lại hỏi: "Vệ ca ca, ta mời huynh xem kịch được chứ?"
"Ồ? Lại có trò hay để xem à?"
"Huynh không biết là hiện tại Tô gia cùng Liễu gia rất yên tĩnh sao?" Tần Ly cười nói.
"Muội lại có ý kiến gì hay? Nói ta nghe chút!" Vệ Khanh đối với Tần Ly bội phục không thôi, một lọ nguyên tinh có thể khiến hai nhà biến thành như vậy, còn có cái gì nàng làm không được chứ?
Tần Ly nói: "Tô Liễu hai nhà hiện tại chính là yên tĩnh trước cơn bão, chúng ta có thể làm chút chuyện để nó bùng nổ trước. Liễu gia tuyệt đối sẽ không để Tô gia độc đại, chẳng qua cần một ngòi nổ! Nhưng mà ta không rõ tình hình Liễu gia, huynh biết tình hình Liễu gia không?"
"Biết một ít, đều là nghe Liễu Hàn Ngọc nói." Nói tới đây Vệ Khanh nhíu mày.
"Huynh bảo hắn rời Liễu gia một đoạn thời gian đi, đem cả người thân đi nữa." Tần Ly lấy từ trong Huyền giới một cái bình nhỏ, đưa cho Vệ Khanh nói: "Huynh đưa cái này cho hắn, có điều sợ là hắn phải trốn bên ngoài một thời gian."
Vệ Khanh mở bình cái, thấy bên trong có mấy viên đan dược hỏi: "Đây là?"
"Đan dược này giúp tăng thực lực, ở bên trong ta có bỏ thêm nguyên tinh." Sau đó Tần Ly nói kế hoạch của mình cho Vệ Khanh.
"Muội yên tâm đi, người thân của Liễu Hàn Ngọc cũng không nhiều, quan hệ tốt với hắn chẳng đến vài người. Kỳ thực hắn rất thất vọng với Liẽu gia, muội cũng biết gần đây Liễu gia đang tranh chấp người thừa kế bị trí gia chủ! Kỳ thực Tô gia và Liễu gia thật sự đánh nhau, thì cũng là chuyện của mấy lão già."
"Ừm, ta biết, cho nên để cho bọn họ tránh một trận là tốt rồi. Nếu về sau hắn làm gia chủ Liễu gia thì còn cứu được."
Kết quả không đến hai ngày, liền truyền ra tin tức Tô gia Tô Hồng bị giết, nhưng mà tin tức Liễu Hàn Ngọc mất tích không thấy truyền ra. Chuyện này phát sinh đột ngột, Tô Thái cũng không biết là ai làm, nhưng trực giác bảo chuyện này có liên quan đến Liễu gia. Tô gia cảm thấy Liễu gia không lấy được nguyên tinh, động thủ sau lưng. Tô Thái con mất tích, tôn tử cũng đã chết, chiến tranh giữa Tô gia và Liễu gia hoàn toàn bạo phát.
Sự tình quả nhiên như Tần Ly đoán trước, đánh hăng nhất vẫn là hai lão gia Tô Liễu. Người trẻ tuổi bởi thực lực không quá mạnh, bởi vậy chạy chạy, trốn trốn, không tham dự chiến đấu.
Tần Ly tạo thêm một tầng kết giới ở Tần gia và hai nhà Hàn Vệ, chiến tranh hai nhà bản là không lan đến gần ba nhà này. Tần Ly đã thông báo với gia chủ Hàn Vệ trước, bọn họ đối với chiến tranh hai nhà Tô Liễu cũng không cảm thấy kinh ngạc.
Tần Ly còn thừa dịp loạn ở Tô gia cùng Liễu gia xâm nhập một lần, lấy đồ tốt vào tay, mới trở lại Tần gia chờ hôn lễ Tần Nguyệt với Hàn Hi Tuấn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.