Chương trước
Chương sau
Nguyệt Diệu Tranh ngồi trên long ỷ, càng nghĩ càng cảm thấy chỉ một mình Nguyệt Diệu Thần ràng buộc Tần Ly là không đủ. Đứa nhỏ này quá mức thành thật, lại nặng tình. Nghe nói lúc trước luôn cùng Tần Ly xưng huynh gọi đệ, nhưng không có gì tiến triển thêm. Hơn nữa hắn cũng không biết nói lời ngon tiếng ngọt, đa phần nữ nhân sẽ không thích nam nhân như hắn.
"Người tới, mau truyền thái tử đến!" Nguyệt Diệu Tranh càng nghĩ càng lo lắng, hô với bên ngoài.
Không lâu sau, một nam tử mặc cẩm bào hoa văn hình rồng màu đen theo tiếng hô của thái giám tổng quản đi vào đại điện.
Bộ dạng nam tử này có chút tương tự với Nguyệt Diệu Thần, khí chất có chút âm nhu, không dương cương như Nguyệt Diệu Thần, hắn chính là đương kim thái tử - Nguyệt Diệu Cẩn.
Nguyệt Diệu Cẩn từ từ tiến vào đại điện, thi lễ với Nguyệt Diệu Tranh đang ngồi trên long ỷ rồi nói: "Phụ hoàng vội vã triệu nhi thần là có chuyện gì vậy?"
"Cẩn nhi, con lịch lãm trở về đã vài ngày, gần đây trên triều đình cũng không có chuyện gì, phụ hoàng muốn con trở lại học viện." Nguyệt Diệu Tranh một tay đặt trên tay vịn long ỷ, đôi mắt thế sự xoay vần nhìn chằm chằm Nguyệt Diệu Cẩn ở dưới.
Trong mắt Nguyệt Diệu Cẩn loé qua tia kinh ngạc, hắn tốt nghiệp học viện đã một khoảng thời gian, gần đây đang học tập xử lý triều chính. Vốn cho rằng gọi hắn tới để thương thảo chuyện quốc gia đại sự, sao lại bảo hắn trở lại học viện?
"Phụ hoàng, không biết có chuyện gì vậy, nhi thần có thể cùng ngài phân ưu?" Hắn biết, phụ hoàng hắn làm vậy khẳng định là có mục đích, vì thế chút động nói.
Khuôn mặt Nguyệt Diệu Tranh còn khá trẻ, nở một nụ cười vừa lòng. Đứa con này luôn rất thông minh, đây cũng là điểm hắn tương đối vừa lòng. "Thời gian trước, sau khi lấy được học viện bài danh lần này, phụ hoàng mở tiệc chiêu đãi mười đệ tử đứng đầu. Trong đó có một tiểu nữ tử tên Tần Ly tư chất rất cao, hơn nữa cũng không phải người trong ngũ đại gia tộc, phụ hoàng vô cùng xem trọng. Nếu có thể khiến nàng giúp ích cho chúng ta, đó đương nhiên là tốt nhất. Huống hồ nàng và người kế thừa gia chủ Hàn gia và Vệ gia quan hệ không tệ, thông qua nàng có thể tạo quan hệ tốt với hai nhà.
"Ý của phụ hoàng là bảo nhi thần đi thăm dò ý tứ của nàng? Trợ giúp cho hoàng tộc, nàng hẳn là cảm thấy binh hạnh mới đúng!" Nguyệt Diệu Cẩn nói.
Nguyệt Diệu Tranh lắc đầu, "Không phải để con đi thăm dò ý tứ, mà là muốn con tiếp xúc nhiều với nàng, hình thành một chút tình cảm."
Chuyện thiết yến trong ngự hoa viên lúc trước Nguyệt Diệu Cẩn cũng biết. Từ đầu trong thi đấu bài danh học viện, người có thể ghi danh bảng vàng không phải người thuộc ngũ đại gia tộc thì là người có quan hệ sâu xa với ngũ đại gia tộc, còn có Nguyệt Diệu gia bọn họ, người không bị ràng buộc là vô cùng hiếm. Cũng không lạ Nguyệt Diệu Tranh lại xem trọng Tần Ly như vậy, không đem Tần Ly ràng buộc lại là không được.
Kì thực ngay lúc hắn lên làm thái tử, thì đã biết tình cảm của bản thân không còn quan trọng. Tương lai muốn kết hôn với dạng nữ tử nào, loại nhân duyên gì, cũng không do hắn lựa chọn. Hơn nữa nếu có thể có được quyền thế, những cái khác hắn cũng không quá để ý.
Dừng một chút, Nguyệt Diệu Cẩn lại nói: "Phụ hoàng, nhi thần đã biết, nhi thần nhất định sẽ hoàn thành tốt chuyện này, sẽ không cô phụ kì vọng của phụ hoàng."
"Ừ, tốt lắm. Nghe Thiến nhi nói, lần này lúc bọn họ tiến vào không gian Minh Tưởng, đám người Tần Ly phát hiện được một mỏ linh thạch cao cấp. Con ở thời điểm tiếp xúc tìm hiểu một chút, xem chuyện này có phải sự thật hay không." Nguyệt Diệu Tranh rất vừa lòng với phản ứng của Nguyệt Diệu Cẩn, nói tiếp: "Nếu không có việc gì nữa, con lui xuống chuẩn bị chút đi, phụ hoàng sẽ sắp xếp cho con trở lại học viện."
"Dạ, vậy nhi thần cáo lui!" Nguyệt Diệu Cẩn hành lễ liền xoay người rời đại điện. Tần Ly? Không biết là nữ tử như thế nào.
Bên kia, trong tiểu viện ở Nguyệt Diệu học viện, Tần Ly đang ngồi ở trên giường suy nghĩ cách giải quyết vấn đề về ngũ đại gia tộc và hoàng tộc. Suy nghĩ nửa ngày, nàng đưa ra kết quả, phải lấy bất biến ứng vạn biến. So với bây giờ phí đầu óc suy nghĩ, không bằng đến lúc đó thù cơ ứng biến. Dù sao nàng vốn đã nghĩ giải quyết một ít người Lôi gia và Tô gia, nên ngược lại rất hi vọng bọn họ có thể tự mình đưa đến tận cửa!
Nghĩ thông suốt điểm này, nàng liền tiến vào bên trong Huyền giới. Bạch Diễm thấy nàng tiến vào liền nghênh đón. Tần Ly nhìn bốn phía, không phát hiện bóng dáng Minh Dạ.
Bạch Diễm biết nàng đang tìm cái gì, nói: "Tiểu Ly, người kia hiện giờ đang chiếm dụng phòng của ngươi, nói là linh khí dư thừa, thích hợp để hắn tu luyện. Ta bảo hắn rời khỏi đó, nhưng hắn cứ bất động, ta đánh không lại hắn......"
Nói đến đây Bạch Diễm liền tức giận, mình hiện tại tốt xấu gì cũng là thần thú, thế nhưng bị Mặc Nha bên người người kia bắt nạt, thật sự buồn cười. Nó ngượng ngùng nhìn Tần Ly, nói: "Tiểu Ly, ta muốn bế quan tu luyện, Phượng Tiêu chắc cũng sắp xuất quan, về sau có thể để hắn đi theo ngươi."
"Sao đột nhiên lại muốn bế quan tu luyện?" Tần Ly tò mò hỏi.
Bạch Diễm hơi ngại ngùng, nói: "Chính là, chính là bị tên Mặc Nha kia kích thích một chút, ta muốn lợi hại hơn hắn, về sau sẽ đánh bại hắn!"
Tần Ly nghe xong hiểu rõ cười, hoá ra là có chuyện như vậy. Kỳ thực Bạch Diễm đã rất lợi hại, nhưng mà đối thủ của hắn còn đặc biệt hơn. Huyền linh thú hệ không gian, quả thực không dễ đối phó. "Được rồi, ngươi đi bế quan đi, chỗ ta ngươi không cần lo lắng."
Bạch Diễm gật đầu, đi theo Tần Ly vào cửa lớn cũng điện. Trên lầu hai, trở lại phòng mình, Tần Ly quả nhiên thấy Minh Dạ đang ở bên trong.
Thời điểm Tần Ly đi đến, Minh Dạ còn đang nhắm mắt tu luyện, Mặc Nha đang đứng ở bên cạnh thủ hộ. Nàng cũng không muốn gián đoạn tu luyện của hắn, bước đến phòng bên cạnh đặt nguyên tinh thạch xem một chút.
Nguyên tinh thạch treo ở phía trên, phía dưới là một cái ao nhỏ. Trong ao đã phủ một tầng nguyên tinh, xem ra lại có thể đổ được một lọ nhỏ. Nàng lấy ra một cái bình sứ nhỏ đế màu lam, đổ vào lọ nhỏ chuẩn bị đưa cho Minh Dạ.
Lần này sở dĩ có thể thành công lấy được Tinh lọc chi tinh, Minh Dạ quả thật giúp nàng rất lớn. Tuy với thực lực của Khuynh Nhan cũng đủ để đánh bại quái ngư, nhưng hậu quả chắc cũng tương đối nghiêm trọng. Nhìn Minh Dạ vì nàng mà bị thương, trong lòng nàng cũng trăn trở.
Thời điểm nàng trở lại phòng mình, Minh Dạ đã kết thúc tu luyện, thấy nàng tiến vào liền mở mắt.
"Huynh hiện tại thấy thế nào? Thương thế của huynh chắc cũng không có việc gì rồi chứ?" Tần Ly thấy hơi thở của Minh Dạ không chỉ khôi phục, mà còn ẩn ẩn dao động, chắc là sắp tấn giai.
Kỳ thực ngay lần đầu tiên Tần Ly vào phòng Minh Dạ đã rời khỏi trạng thái tu luyện, thấy nàng quan tâm mình, hơi nhíu mày. "Không có việc gì, thuốc của nàng rất hữu hiệu. Chắc rất nhanh nữa sẽ tấn giai, lần này cũng coi như nhân họa đắc phúc (trong họa có phúc). Nữ nhân, không gian này của nàng rất tốt."
Minh Dạ căn bản không dám dễ dàng kích hoạt sức mạnh huyết mạch, tuy rằng có thể nháy mắt tăng lên tu vi, nhưng di chứng để lại rất nhiều. Đầu tiên, không chỉ trong hai ba năm không thể hôi phục lại, tiếp theo chính là có hại với thân thể. Lần này nếu không phải vì trợ giúp Tần Ly lấy Tinh lọc chi tinh, hắn sẽ không mạo hiểm như vậy.
Có điều hiện tại nghĩ lại, hắn thấy như vậy cũng đáng. Không chỉ biết bí mật của thiếu nữ này, quan trọng nhất là khoảng cách giữa nàng và mình không còn xa như vậy.
Tần Ly mang bình sứ đưa tới trước mặt Minh Dạ nói: "Cho huynh đó, cái này có thể trợ giúp tu luyện, quý hơn linh thạch cao cấp nhiều."
Minh Dạ không nghĩ tới đồ tốt trong tay thiếu nữ này còn nhiều như vậy, hắn nhận bình sứ mở ra nhìn, sau đó lại để vào trong không gian giới chỉ của mình. "Ở chỗ này của nàng tu luyện quả thật có trợ giúp không nhỏ, được rồi, ta nghĩ cũng nên đi ra ngoài, cũng không thể ở mãi trong này, đỡ phải ganh tị."
Tần Ly cũng không giữ hắn lại, đưa Minh Dạ ra khỏi Huyền giới, chính nàng lại tiến vào tu luyện. Hiện tại nàng một khắc cũng không muốn trì hoãn, có thể thêm chút thời gian tu luyện cũng tốt. Nàng luôn có loại dự cảm, có lẽ không lâu nữa sẽ không còn yên ổn.
Sau khi Minh Dạ trở lại tiểu viện của mình, mấy người Minh Nhất chạy tới. "Điện chủ, nghe nói ngài bị thương?"
"Ừ, đã không sao nữa rồi. Tình huống gần đây của mấy đại gia tộc như thế nào? Nhân thủ đều được truyền đi chưa?" Minh Dạ thưởng thức bình nhỏ Tần Ly cho hắn trên tay, hỏi.
"Nhân thủ đang điều động, Đông đại lục rất nhanh sẽ lan truyền tên Minh Điện chúng ta. Điện chủ, ngài làm vậy là vì tiểu nha đầu kia phải không?" Minh Ngũ bát quái hỏi.
Minh Dạ không trả lời, chỉ cúi đầu nhìn chiếc bình trên tay. Minh Ngũ nhất thời cảm thấy mình có chút lắm miệng, cũng không dám hỏi lại.
Ngày thứ hai, mấy người Tần Ly vừa muốn tiếp tục lên lớp. Đi đến tinh anh đường, Tần Ly và Liễu Hàn Vân trực tiếp đi vào nhất ban, hiện tại bọn họ đã thăng ban. Lôi Ngạo Đình và Nguyệt Diệu Thiến thấy bọn họ cũng không nói gì, chỉ là sắc mặt không tốt lắm. Minh Dạ thường ngày vốn không đến ban, hôm nay lại đúng giờ ngồi ở trong phòng, cũng là bởi vì Tần Ly.
Sau khi học xong, Tần Ly vừa muốn đi, lại thấy lão sư nói: "Đúng rồi, Tần Ly đồng học, ngươi cùng với Liễu Hàn Vân đồng học nhớ chút nữa tới chỗ các trưởng lão, các trưởng lão hình như có chuyện tìm các ngươi đó!"
Nguyệt Diệu Thiến nghe được lời lão sư nói, mỉm cười có chút vui sướng khi người khác gặp họa. Tần Ly không để ý bọn họ, đáp: "Vâng, chúng ta lập tức sẽ qua."
Minh Dạ đi đến nói: "Nữ nhân, có cần ta đi cùng nàng không?"
"Không cần, huynh đi về trước đi!" Tần Ly nói xong liền cùng Liễu Hàn Vân đi ra ngoài. Kỳ thực không cần đoán, hai ngươi cũng biết là chuyện gì, có điều chỉ là nên đi hay muốn đi thôi.
Vừa vào cửa, mấy bị trưởng lão đầu ở đó, một đám ngồi nghiêm chỉnh, cảm giác không khí thập phần nghiêm túc.
Tần Ly đi vào phòng, hỏi: "Các trưởng lão tìm chúng ta không biết là có chuyện gì?"
Lôi trưởng lão bởi vì lần trước bị hiệu trưởng mạnh mẽ phê bình, sau lại bởi chuyện Lôi gia, hiện tại thấy bọn Tần Ly cực kì không vừa mắt. Trên khuôn mặt đen gầy già nua một chút ý cười cũng không có, nhìn qua dị thường nghiêm khắc.
"Lần này tìm các ngươi đến là vì muốn hỏi một chút về chuyện linh thạch cao cấp, hi vọng các ngươi có thể nói thật. Nếu các ngươi lừa gạt trưởng lão, bị phát hiện sẽ bị trừng phạt nghiêm trọng, hi vong các ngươi nghĩ kĩ rồi trả lời." Lôi trưởng lão nhắc nhở nói.
Khuôn mặt Tần Ly cũng rất nghiêm túc, trả lời: "Chuyện này quả thật là giả dối không có thật, bọn ta không có thấy linh thạch cao cấp, lúc đó cũng chỉ là bị một huyền linh thú đùa giỡn. Nếu mấy vị trưởng lão không tin, có thể vào không gian Minh Tưởng nhìn xem. Ta không biết vì sao Lôi học trưởng và Nguyệt Diệu học tỷ lại vu hãm chúng ta tìm được linh thạch cao cấp. Chúng ta hi vọng các vị trưởng lão có thể kiểm chứng một chút, trả lại trong sạch cho chúng ta."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.