Bởi vì trong rừng chủ yếu là cây khô, thời điểm ánh mặt trời chiếu xuống, Tần Ly rất nhanh hoảng hốt tỉnh lại. Sửa sang lại quần áo một chút, vỗ vỗ tro bụi bám lên trên. Vốn muốn tìm chỗ nào đó có nước để rửa mặt, hiện tại chỉ có thể là hi vọng xa vời. Nuốt nước miếng, trong yết hầu có chút khô rát.
Thập Tà lúc này đang nằm cách Tần Ly không xa, ngã chổng vó ngủ. Cái bụng tuyết trắng bóng loáng phập phồng lên xuống theo tiếng hô hấp ồ ồ, cổ co rụt lại, miệng nhỏ theo hô hấp mở ra khép lại, nhìn qua so với lúc tỉnh còn đáng yêu hơn.
Tần Ly nhìn ngó xung quanh, không có thấy Bạch Diễm, hẳn là nó đi săn thú. Tần Ly duỗi thẳng lưng, thấy trên người có chút đau nhức, xem ra hẳn là hôm qua cùng mãng xà đánh nhau sống chết lưu lại di chứng. Nàng lại ngồi xuống tàng cây, khoanh chân tiến vào trạng thái tu luyện. Tuy rằng tu luyện một lát không có tác dụng nhiều, nhưng tốt xấu cũng giảm bớt đau nhức.
Thập Tà đang trong mộng đẹp, lại bị âm thanh "ọc ọc" trong bụng phát ra đánh thức. Tâm tình nó có chút phiền chán, xem ra phải nhanh ăn chút gì đó mới được. Nhớ lại thịt heo nướng thơm ngào ngạt đêm qua, miệng lại chảy nước miếng. "Ực" một tiếng nuốt một ngụm nước miếng, bụng càng kêu to hơn.
Thập Tà chớp mắt đậu đen như tiểu nhãn tình, nhìn chăm chú về phía Tần Ly, chống cằm nghĩ: người này tuy rằng tu vi kém, nhưng nướng thịt ăn rất ngon. Mình ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-huyen-linh-su/1743898/quyen-3-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.