Chương trước
Chương sau
"Ai nha, tiểu nữ oa, lão nhân chỉ đùa với ngươi một chút thôi, sao ngươi nhẫn tâm đốt đồ của lão nhân, thật sự là không đáng yêu, một chút cũng không đáng yêu!" Nguyệt Diệu Thương một mực núp ở chỗ tối quan sát hai người, thấy Tần Ly có thể thoải mái dùng linh lực mà không chịu tác động của Linh Quang Giới, trong lòng lão cả kinh. Khi Tần Ly phóng ngọn lửa ra ngoài, lão hoảng sợ vô cùng, bèn lập tức phóng ra một đạo linh lực màu xanh lam kết thành một chưởng ấn lớn dập tắt ngọn lửa của Tần Ly.
Nguyệt Diệu Thương không cao, áo bào màu trắng lão đang mặc rộng thùng thình nhìn rất buồn cười. Râu bạc lão để dài, cả người tráng kiện, mặt mày hồng hào. Lão bước ra gặp mặt Tần Ly và Liễu Hàn Vân, gương mặt lão phụng phịu vì phẫn nộ, khóe miệng Tần Ly giật giật, quay sang nói với Liễu Hàn Vân: "Ngươi xác định tiểu lão đầu này chính là viện trưởng hả?"
Thứ cho câu hỏi của nàng có chút thô thiển, hình tượng này của lão cùng hai chữ "viện trưởng" thật sự cách nhau rất xa, không cách nào đặt cùng một chỗ. Tuy rằng, khi Liễu Hàn Vân nhắc nhở nàng, nàng cũng có chút tưởng tượng, nhưng tưởng tượng của nàng cũng không dọa người đến mức này. Đối với việc lão biết được giới tính thật của nàng, nàng cũng chẳng ngạc nhiên, mấy lão hồ ly sống mấy trăm năm như lão mà không phát hiện được giới tính thật của nàng mới được coi là kỳ quái. Lại nói, nàng cũng không phải là muốn giữ bí mật chuyện nàng là nữ, nàng vận một thân nam trang chỉ là muốn dễ dàng hoạt động, chỉ vậy thôi.
Nguyệt Diệu Thương nghe thấy câu hỏi của Tần Ly, lão cũng không có tức giận, mà vuốt vuốt râu, nói: "Tiểu nữ oa, ngươi cho rằng viện trưởng là phải mang bộ dáng như thế nào? Tiên phong đạo cốt, anh tuấn tiêu sái như ta không phải tốt sao?"
Khóe miệng Tần Ly giật mạnh, ba đường hắc tuyến hiện rõ trên trán. Tiên phong đạo cốt? Anh tuấn tiêu sái? Hai câu này căn bản đã không liên quan tới người rồi?
"Khụ khụ, viện trưởng tìm hai người chúng ta đến là có chuyện gì sao?" Sắc mặt Tần Ly nghiêm túc hỏi.
"Đi theo ta!" Tay Nguyệt Diệu Thương vung lên, xóa đi kết giới Linh Quang Giới, sau đó lão xoay người chấp tay sau lưng đi đến cầu thang lên tầng trên.
Tần Ly cùng Liễu Hàn Vân theo sau lão, đến phòng làm việc của lão ở tầng hai. Sau khi tiến vào phòng, Nguyệt Diệu Thương từ không gian giới chỉ lấy ra hai mươi viên hạ phẩm linh thạch để lên trên bàn: "Đây là linh thạch cấp thấp, mỗi người mười viên, cầm về tu luyện đi! Học cùng lão nhân ta tương đối thoải mái, tự do, không có việc gì quan trọng thì không cần báo cáo lại mỗi ngày. Khi về nhớ lấy thời khóa biểu, các ngươi học theo thời khóa biểu của tinh anh, thời gian còn lại không phải học các ngươi tự mình sắp xếp."
Tương đối thoải mái, tự do? Sợ là lão nhân gia người ngại phiền toái thì đúng hơn! Nói dễ nghe là cho đồ đệ tự do trưởng thành, thực tế là chuẩn bị phủi mông bỏ đi đó! Tần Ly nhìn đống linh thạch trên bàn, trong lòng thì tặng lão một ánh mắt xem thường.
"Còn có chuyện này nữa, một tháng sau là thi đấu bài danh của học viện, phần thưởng cho mười tên đầu tiên trên bảng của đợt thi đấu lần này không tồi, hai người các ngươi tuy là tân sinh nhưng cũng có thể tham gia thử xem, tiện thể tích lũy kinh nghiệm cũng tốt. Liễu tiểu tử, tu luyện cho tốt, đừng để chút chuyện phàm tục đó quấy nhiễu ngươi, nếu không có gì muốn hỏi thì ngươi có thể về trước. Tiểu nha đầu, ngươi ở lại một chút." Nguyệt Diệu Thương nói xong, nhìn Tần Ly, tinh quang trong mắt chợt lóe.
Liễu Hàn Vân hiểu ý tứ của lão, nhíu mày, bỏ phần linh thạch của mình vào không gian giới chỉ, nói với Tần Ly: "Có cần ta chờ ngươi ở ngoài không?"
Tần Ly nghe đến phần thưởng của thi đấu bài danh, có chút động tâm, nghe thấy tiểu lão đầu muốn nói chuyện riêng với nàng, phỏng chừng là tò mò về việc mình tự do sử dụng linh lực trong Linh Quang Giới. Đối với việc Liễu Hàn Vân chủ động hỏi thăm nàng, nàng có chút thụ sủng nhược kinh, hôm nay Liễu Hàn Vân có chút khác.
Tần Ly lắc đầu nói: "Ngươi về trước đi, không cần chờ ta." Liễu Hàn Vân gật đầu, cất bước đi trước.
Liễu Hàn Vân vừa đi, Nguyệt Diệu Thương đã bước đến trước mặt Tần Ly, lão cười hắc hắc, hỏi nàng: "Tiểu nữ oa, lúc nãy, sao ngươi có thể tự do hoạt động trong Linh Quang Giới của ta? Tại sao lão nhân không thể nhìn thấu cấp bậc của ngươi, thú vị đó! Còn nữa, linh kỹ của ngươi có vẻ khác so với linh kỹ của huyền linh sư bình thường!"
"Viện trưởng, chưa gì mà người đã hỏi ta nhiều vấn đề như vậy, ta nên trả lời vấn đề nào trước? Kỳ thực, ta rất hứng thú với thi đấu bài danh với phần thưởng của thi đấu bài danh, không biết viện trưởng có thể tiết lộ cho ta biết một chút được không?" Tần Ly thu linh thạch vào trong Huyền giới, sau đó ngồi xuống cái ghế đặt ở đối diện cái bàn.
Nguyệt Diệu Thương ngồi vào ghế của mình, biểu tình trên mặt trở nên trịnh trọng: "Hằng năm, học viện tiến hành thi đấu bài danh, mười đệ tử đứng đầu có thể đạt được tư cách tiến vào Minh Tưởng trì của học viện, không những thế còn có thể đạt được trung cấp linh thạch và cao cấp dược liệu. Tiểu nữ oa, có hứng thú không? Nói không chừng ngươi có cơ hội đạt được một trong mười bài danh đầu!"
"Minh Tưởng trì là cái gì? Đi vào đó có chỗ gì tốt?" Trung cấp linh thạch và dược liệu tuy rằng có lực hấp dẫn, nhưng Minh Tưởng trì kia càng hấp dẫn nàng hơn. Tần Ly tò mò hỏi.
Nguyệt Diệu Thương thành công khơi dậy mối quan tâm của nàng, vì thế lão nhân tiện hỏi: "Tiểu nữ oa, có phải nên trả lời vấn đề ta đặt ra rồi hay không?"
"Được rồi, ta trả lời đại khái vậy, thật ra, linh kỹ ta tu luyện không giống linh kỹ người khác tu luyện là bởi vì sự phụ ta dạy. Lão nhân gia là một thế ngoại cao nhân, linh kỹ ông sáng tạo tương đối đặc thù. Khi đó, lão nhân gia cũng tặng ta một bảo khí có thể chặn người khác tra xét tu vi của ta, nhưng cái này cũng không có gì đặc biệt, lão nhân gia nhất thời tâm huyết dâng trào mà làm ra. Chết chết, lão nhân gia không muốn người khác biết sự tồn tại của hắn, thật ngại, ta không thể để lộ ra nhiều."
Câu trả lời của Tần Ly so với việc không trả lời căn bản là không có gì khác nhau, đường lui đã bị phá hỏng ngay từ câu nói đầu tiên, làm Khuynh Nhan ở trong Huyền giới không ngừng cười trộm. Muốn tính kế tiểu Ly Ly sao? Lão nhân này còn chưa đủ tư cách. Nhìn thấy nét mặt của Nguyệt Diệu Thương co rút một chút, tố chất tâm lý của lão xem như đủ vững.
Tần Ly cười tươi, nói: "Viện trưởng, hiện tại có thể nói cho ta biết về Minh Tưởng trì rồi chứ?"
"Khụ khụ, kỳ thực Minh Tưởng trì này là một địa phương không tồi. Không chỉ có thể giúp ngươi tăng tu vi, còn có thể tăng cảnh giới tinh thần cho ngươi. Ngươi phải biết rằng, mặc kệ là huyền linh sư hay là võ giả, khi tấn cấp đến cấp "tôn", tinh thần lực cũng bay lên một độ cao nhất định. Hơn nữa, ngươi là luyện dược sư, đối với luyện dược sư, tinh thần lực càng mạnh thì cái lợi càng lớn." Tuy Nguyệt Diệu Thương trong lòng buồn bực không thôi, nhưng thấy bộ dáng cười tủm tỉm của Tần Ly, cũng không nỡ từ chối nàng, đành phải giải thích cho nàng nghe một chút.
"Khuynh Nhan, ngươi cảm thấy Minh Tưởng trì này thế nào?" Tần Ly nghĩ một chút, hỏi.
"Minh Tưởng trì này mà so sánh cùng với không gian Huyền giới như đệ tử gặp phải sư phụ. Nhưng có có thể tăng cảnh giới tinh thần, có thể vào xem thử."
Tần Ly cũng nghĩ như vậy, hơn nữa việc đối chiến cùng các đệ tử có cấp bậc cao hơn nàng, đối với việc tăng và củng cố tu vi cũng có lợi. Vì thế hỏi tiếp: "Viện trưởng, như thế nào mới có tư cách tham gia thi đấu bài danh?"
"Ngươi chỉ cần tham gia tỷ thí cạnh tranh, tổng thắng lợi đạt được ba trăm điểm là có tư cách tham gia thi đấu bài danh."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.