Sáng sớm ngày thứ hai, sương sớm đọng trên từng nhánh cây ngọn cỏ. Đống lửa đã tàn từ khi nào không biết, mấy người Tần Ly bị hơi lạnh đánh thức. Đôi mắt Tần Ly lim dim buồn ngủ, vừa tỉnh dậy nàng liền thấy giá gỗ trống không.
"Phượng Tiêu, đêm hôm qua ngươi ăn hết thịt à?" Trán Tần Ly nổi ba đường hắc tuyến, bất đắc dĩ thở dài một hơi. Vốn dĩ nàng muốn giữ lại ít thịt để ăn sáng, bây giờ chẳng còn chút thịt nào.
"Ta không có, tối hôm qua ta ăn no rồi lập tức ngủ, chờ buổi sáng lại ăn tiếp." Phượng Tiêu nhìn Tần Tiêu Vũ, trong lòng hắn buồn bực vô cùng.
Tần Tiêu Vũ xua tay, vội vàng nói: "Tối hôm qua chúng ta nằm nghỉ ngơi cùng một lúc, không phải ta ăn đâu."
Tần Ly quan sát bốn phía, không phát hiện ra dấu chân của động vật, kì quái nói: "Thật sự là kì quái, vậy thì là ai ăn?"
Ba người đều khó hiểu, không còn cách nào cả, chung quanh họ không có vết tích để lại, bọn họ chỉ có thể tiếp tục đi tiếp.
Đi được một canh giờ, trên đường đi vô cùng yên tĩnh, không có bất kì âm thanh nào, thỉnh thoảng có thể thấy một vài dải hào quang phiêu đãng.
Tần Ly nhìn hài cốt khổng lồ còn nguyên vẹn trước mặt, hình dáng khối hài cốt này rườm rà vô cùng, nhìn thế nào cũng không giống chết theo tự nhiên, dường như mỗi khối xương đều mang vết thương vô cùng thương tâm. Tuy rằng trong bãi tha ma bỏ hoang này có không ít chủng tộc huyền linh thú, nhưng bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-huyen-linh-su/1743860/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.