Vừa xuyên qua đám sương trắng, mùi hương có chút khó ngửi lập tức xộc thẳng vào mũi bọn họ, Phượng Tiêu nhíu mày lại, ngón tay không ngừng bịt mũi, nói: "Ta biết nơi này sẽ không dễ ngửi, nhưng không nghĩ tới nó có thể thối như vậy. Hai người các ngươi cẩn thận một chút, nhất định phải theo sát ta. Rất nhiều thực vật ở sâm lâm sẽ chủ động công kích, nơi này hẳn là có rất nhiều, hơn nữa còn tồn tại trí linh của cao cấp huyền linh thú."
Tần Ly thấy Phượng Tiêu cau mày, nhăn nhăn mũi, khóe miệng nàng nhịn không được mà tạo thành một đường cong. Tuy mùi của nơi này không được tốt cho lắm, nhưng cũng không khoa trương như hắn nói. Qua lời nói của Phượng Tiêu, nàng cũng ý thức được sự nguy hiểm ẩn dấu trong bãi tha ma này, nhưng nàng không biết "trí linh" trong lời nói của Phượng Tiêu là cái gì. Nàng cũng không hỏi mà cẩn thận theo sát Phượng Tiêu.
Khi vừa bước chân vào nơi này, khắp nơi đều là bùn đất, chỉ có những cây cỏ thấp bé yếu ớt sinh sống. Nhưng càng đi, thì mùi hôi thối càng nồng đậm, các loại thực vật xuất hiện càng ngày càng nhiều. Phượng Tiêu dẫn đường ở phía trước, luôn miệng nói cho hai người Tần Ly cách đi cách đứng thế nào mới an toàn, không ngừng nhắc đi nhắc lại hai chữ "cẩn thận".
Đi khoảng nửa canh giờ, ba người thấy biển hoa đỏ tươi.
"Đẹp thật." Nhụy hoa màu đỏ tía, cánh hoa màu đỏ tươi, cánh hoa dày, cuốn cong lại, tạo thành hình cầu rỗng bên trong. Tần Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-huyen-linh-su/1743857/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.