Chương trước
Chương sau
Tần Ly nhìn sương trắng trước mặt, trong lòng có chút lo lắng. Cũng không biết Hàn Hi Bạch và Nguyệt Diệu huynh muội phải làm sao để vào trung bộ, có phải cũng đụng phải đám sương trắng này hay không? Bọn họ đều là người của đại gia tộc, lại thường đi du ngoạn, có lẽ trên người có phòng hờ vài loại đan dược thường dùng?
"Sương trắng này tương đối cổ quái, bọn họ có thể sẽ không biết trong sương có độc, nếu không cẩn thận mà hít vào một hơi, sau đó mới dùng Tránh Độc đan thì sẽ không có công hiệu." Khuynh Nhan giải thích.
Chỉ khi vào bên trong Huyền giới, Tần Tiêu Vũ mới có thể nhìn thấy và nói chuyện với Khuynh Nhan. Tuy rằng vừa nãy Tần Ly bảo hắn đứng lại, nhưng hắn cũng không biết tình huống cụ thể. "Sao vậy? Ly nhi, có vấn đề gì sao?"
"Sương trắng phía trước có độc, ta phải luyện chế mấy viên Tránh Độc đan mới có thể đi xuyên qua." Tần Ly dùng thần thức tra xét chung quanh một chút, mới mang Tần Tiêu Vũ vào Huyền giới.
Tần Ly lấy bản Cổ Vận Đan Phương mà Khuynh Nhan cho nàng, sau đó bắt đầu tìm đan phương của Tránh Độc Đan. Nhưng chỉ mỗi Tránh Độc đan thôi thì chưa đủ, để phòng ngừa bất trắc, nàng còn phải luyện một số đan dược giải độc nữa mới được. Trong đan phương có rất nhiều đan dược có cùng công hiệu, Tránh Độc đan và Giải Độc đan không chỉ một hoặc hai loại. Sau khi đọc xong, nàng quyết định chọn hai loại tứ phẩm đan dược hạ cấp tên Tam Hoa Tránh Độc đan và Cửu Linh Thanh Hồn đan.
Không phải Cửu Linh Thanh Hồn Đan là đan dược giải độc hiệu quả nhất, mà điều khiến Tần Ly chú ý là đặc tính kỳ dị của nó, hơn nữa thảo dược để luyện chế hai loại đan dược này đều có ở trong dược viên.
Cửu Linh Thanh Hồn đan là tứ phẩm đan dược hạ cấp, được điều chế từ chín loại thiên hạ chí độc(*) trải qua tinh luyện. Nếu chín loại thảo dược được điều chế theo đúng trình tự thì sẽ trở thành giải dược tốt. Nếu không đúng trình tự, thì sẽ trở thành độc dược. Trình tự khác nhau, thì khi trúng độc cũng trúng những loại độc khác nhau, nếu muốn giải độc chỉ có thể biết trình tự ban đầu là gì mới có thể phối ra giải dược tương ứng.
(*): Độc cực nặng
Tần Ly cảm thấy vô cùng hứng thú, vì thế nàng quyết định ngay bây giờ luyện chế hai loại đan dược này thử xem.
Nàng cùng Tần Tiêu Vũ đi tới dược viên, mỗi loại thảo dược đều hái số lượng lớn, nàng sợ rằng một lát nữa luyện chế lại không đủ để dùng. Lần này, nàng luyện chế tứ phẩm đan dược, đối với nàng mà nói đây cũng có thể xem như là một lần khiêu chiến, dù sao từ sau khi nàng trở thành đại huyền linh sư, nàng chưa từng luyện dược lại, cũng không biết mình có thể thành công hay không.
Dùng lửa châm lô đỉnh, bắt đầu tiến hành tinh luyện thảo dược, sau đó phải bài trừ tạp chất. Quy trình này không phải là việc khó đối với Tần Ly, từng bước đều được thực hiện vô cùng lưu loát gọn gàng. Nhưng khi ngưng đan, nàng phát hiện tứ phẩm đan dược yêu cầu lực khống chế rất nghiêm cẩn, phải vô cùng tinh chuẩn mới được. Lần đầu tiên, nàng vận linh lực hơi mạnh một chút, kết quả đan sắp ngưng thành lại hóa thành tro bụi, lần thứ hai lại yếu đi một chút, đan lại hóa thành tro bụi như lần trước.
Lúc này Tần Ly cũng không nôn nóng, hít sâu một hơi điều chỉnh trạng thái của mình. Chờ cho tâm tình bình thản, mới bắt đầu cầm lấy thảo dược tiến hành luyện chế một lần nữa.
Khuynh Nhan đứng một bên nhìn nàng luyện dược, liên tiếp gật đầu, đối với biến hóa của nàng, hắn cảm thấy thật vui mừng.
Trải qua nhiều lần thất bại, Tần Ly rốt cục cũng nắm bắt được tinh hoa của tứ phẩm đan dược, nàng hiểu rõ ràng hơn một chút về quá trình luyện đan, thủ pháp cũng càng ngày càng thành thạo, cuối cùng, nàng quả nhiên thành công luyện chế ra một lò đan dược. Tuy rằng phẩm chất không phải là rất tốt, nhưng là đối với nàng mà nói, đã là một loại thành công.
Đến khi nàng chuẩn bị đủ đan dược, Tần Ly cùng Tần Tiêu Vũ quyết đinh đi xuyên qua vùng sương.
"Tiểu huynh đệ, các ngươi có ở phụ cận không? Tiểu huynh đệ, các ngươi ở đâu?" Hai người mới vừa ra khỏi Huyền giới, chợt nghe tiếng la có chút khản đặc của Hàn Hi Bạch truyền tới.
Dùng thần thức tra xét một chút, nàng thấy một người đang đứng cách đây không xa. Kỳ quái, bọn họ không phải đi cùng nhau sao, tại sao hắn lại chạy đến đây một mình? Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện? Tần Ly lo lắng, không nghĩ nhiều nữa, cất tiếng trả lời: "Hàn ca ca, chúng ta ở đây."
Tần Ly lần theo thanh âm, chạy đến gần, liền nhìn thấy Hàn Hi Bạch đang chạy tới. Hắn vốn mang bộ dáng ngọc thụ lâm phong, bây giờ lại có chút phong trần mệt mỏi.
"Hàn ca ca, ngươi không phải đang ở cùng bọn Thần ca ca sao, tại sao lại chạy đến đây? Bọn họ cũng tới rồi sao?" Tần Ly dò hỏi.
"Không, không có, chỉ có mình ta đến đây. Ta tìm các ngươi đã lâu, chỗ này ta đã đi qua rồi, lại không nhìn thấy các ngươi, cuối cùng các ngươi đã chạy đi đâu vậy?" Nhìn thấy bộ dáng Tần Ly hoàn hảo không tổn hao gì, Hàn Hi Bạch mới yên tâm, cầm lấy túi nước uống lấy uống để.
"Tìm chúng ta có việc gì sao?"
"Ta cùng A Thần thương lượng một chút, bọn ta vẫn không yên tâm về các ngươi, cho nên mới để cho ta tới tìm ngươi. Lạc Hoa sơn lâm này vô cùng nguy hiểm, thế đơn lực bạc như các ngươi đến đây không hề an toàn. Bọn họ đã đến trung bộ trước, ta đến mang bọn ngươi đến tập trung cùng bọn họ."
Nguy rồi, nếu đã tới trung bộ thì chắc chắn phải đi qua đám sương này. Tần Ly lo lắng không thôi, nàng đành hỏi: "Ngươi có biết sương trắng này có độc không? Trước khi ra khỏi nhà có mang theo Giải Độc đan không?"
"Cái này ta đã biết, ta cùng A Thần đều đã từng đi qua trung bộ, lúc trước có trưởng bối trong nhà dẫn đi, cho nên chúng ta khá quen thuộc tình huống trong rừng." Hàn Hi Bạch lấy một bình sứ trắng từ không gian giới chỉ: "Ngươi xem, Tránh Độc đan và Giải Độc đan đều đã chuẩn bị đầy đủ."
"Tìm được các ngươi rồi, ta phải báo cho A Thần một tiếng mới được." Hàn Hi Bạch lấy một con truyền âm thử từ trong lòng ra, nhằm liên hệ với Nguyệt Diệu Thần.
Truyền âm thử phát ra tiếng kêu "chít chít", báo hiệu đã cảm ứng được con truyền âm thử kia.
"A Thần, các ngươi sao rồi?"
"Tiểu Bạch, tình huống chúng ta hiện tại không được tốt cho lắm. Trên đường đi đụng phải một con cửu cấp huyền linh huyễn thú Bích Lân Xà, rất nhiều đội viên đều đã bị thương, có một số trúng độc rắn, hiện tại cần thuốc trị thương gấp. Giải Độc đan trên người ta đều đã dùng hết, nhưng không đủ." Truyền âm thử trong hay Hàn Hi Bạch phát ra thanh âm của Nguyệt Diệu Thần.
"Được rồi, các huynh chờ một chút, đừng đi đâu, chúng ta sẽ nhanh chóng qua."
Biết được phương hướng cụ thể của bọn Nguyệt Diệu Thần, mấy người Tần Ly ăn Tránh Độc đan xong liền xông vào màn sương.
Đến gần chỗ Nguyệt Diệu Thần đã nói, Hàn Hi Bạch thả truyền âm thử ra để nó chỉ đường. Đến khi nhìn thấy bọn họ, đám người Tần Ly mới biết đến tột cùng tình huống tệ đến mực độ nào.
Tổng cộng mười mấy đội viên, trên cơ bản, ai cũng mang thương tích, mức độ nặng nhẹ khác nhau, trong đó hai người bị trọng thương đã hôn mê. Còn lại, có ba người trúng xà độc, sắc mặt xanh đen, đang hấp hối. Mà một trong ba người trúng độc, có một người đúng là Lôi Ngạo San.
"Sao lại nghiêm trọng như vậy? Trên người ta chỉ có hai viên Giải Độc đan, ba người như thế nào phân?" Hàn Hi Bạch từ trong giới chỉ xuất ra cái bình sứ, đổ ra hai viên Giải Độc đan.
"Ăn một viên Giải Độc đan căn bản không đủ. Giải Độc đan của chúng ta cấp bậc rất thấp, độc của Bích Lân Xà rất mạnh." Nguyệt Diệu Thần lắc đầu nói.
"Chỗ ta có tứ phẩm Giải Độc đan cùng tam phẩm Nguyên Linh đan." Tần Ly xuất ra hai cái bình sứ.
"Tiểu huynh đệ, chẳng lẽ ngươi đã là tứ phẩm luyện dược sư?" Nhìn thấy Tần Ly lấy ra đan dược, cả Hàn Hi Bạch và Nguyệt Diệu Thần đều cả kinh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.